Chương 2767: Tại sao lại như vậy? (8)



Chỉ là do cô Tâm Tâm thiếu bạn chơi ấy mà. Khó khăn lắm mới tìm được một người chơi chung với mình nên cô chủ thấy mới lạ mà thôi. Trong lòng c8ô Tâm Tâm, chắc chắn cậu chủ chính là anh trai mà cô chủ thích

nhất.


Trợ lý là một người rất tâm lý, thấy mọi chuyện không ổn 3lắm nên vội vàng lựa những lời Dương Thư Trần thích nghe.

Lúc anh đón em ra ngoài, em đã biết anh lừa em rồi nhưng em vẫn chịu đi với anh, điều đó cho thấy em biết mục đích của anh là gì. Em giúp anh chứng minh suy nghĩ của hai ta giống nhau.

Dương Thư Trần hơi nhíu mày nhìn bé trai đang im lặng trước mặt.

Chỉ cần lát nữa em chịu làm theo lời anh nói, anh có thể hứa với em, sau khi anh và chị Quan của em ở bên nhau, chuyện đầu tiên anh chị làm chính là nghĩ cách đón em ra khỏi trại trẻ mồ côi, để em ở chung với anh
Dương Thư Trần tức đến nỗi không thở 5được.
Sao Quan Vũ Niệm còn chưa tới nữa?
Nếu cô còn không đưa Đường Nguyên Tư đi, cậu lo mình sẽ không khống chế nổi...

Cậu chủ, người đến rồi!
Quản gia vội vã chạy một mạch đến bên cạnh Dương Thư Trần, sốt ruột thông báo.

Có một chiếc taxi đang đậu ngoài biệt thự, tôi tận mắt nhìn thấy cô Quan bước xuống khỏi xe nên tranh thủ sang thông báo cho cậu.
Quản gia vừa thở hổn hển vừa giải thích.

Cậu chủ, bây giờ phải giấu Tiểu Tư đi à?

Dương Thư Trần tốn biết bao công sức mới lừa được Tiểu Tư đến đây, chắc chắn không thể để Quan Vũ Niệm tới đón về rồi thôi.

Nói bảo vệ dẫn cô ấy đến phòng khách biệt thự, tôi tới ngay đây.
Dương Thư Trần híp cặp mắt xấu xa, cảm thấy ngọn lửa do bị Tiểu Tư chọc giận đã dịu đi một chút khi nghe tin Quan Vũ Niệm tới.
Cậu dặn dò quản gia một câu rồi đi tới chỗ hai đứa nhóc đang chơi xích đu. Sau khi tới trước mặt Tiểu Tư, cậu vươn tay dừng xích đu lại.

Anh có chuyện muốn nói với em.
Dương Thư Trần hé mở bờ môi mỏng, thái độ nghiêm túc như thể đang nói chuyện với một người bạn chứ không phải là một đứa trẻ.
Sau khi hứa với Tiểu Tâm Tâm là mình chỉ nói mấy câu với Đường Nguyên Tư rồi sẽ trả thằng nhóc ấy lại cho cô bé, Tiểu Tâm Tâm mới chịu thả người.
Dương Thư Trần dẫn Tiểu Tư tới bãi cỏ bên cạnh, buông hai tay ra rồi đút tay vào túi, thản nhiên lên tiếng:
Em muốn ở cùng với chị Quan của em à?


Thật thế à? Tôi vẫn là anh trai mà Tiểu Tâm Tâm thích nhất sao?
Vẻ mặt Dươn9g Thư Trần hơi dịu đi một chút, nhưng vẫn chưa dễ nhìn lắm.
Chẳng biết hai đứa nhỏ ngồi trên xích đu đang nói cái gì, cứ thì thầm thì t6hào mãi.
Hai đứa nhỏ xíu như vậy, có chuyện gì mà nói lắm thế? Bọn chúng thì biết cái gì?
chị, sau này anh chị chính là người nhà của em.



... Anh đối xử tốt với chị Quan.
Cậu bé vẫn im lặng mãi, cuối cùng lại đột ngột nói một câu không đầu không đuôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.