Chương 2782: Em là mối uy hiếp của anh (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 577 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Quả nhiên cậu chính là người đàn ông thông minh nhất trên đời này!
Cô không sợ ma, cậu sợ là được.
Chỉ cần c8ó thể ôm hôn Tiểu Niệm Niệm nhà mình, bảo cậu sợ cái gì cậu cũng bằng lòng.
Dương Thư Trần, anh mau buông em ra!
3Quan Vũ Niệm nhận ra cánh tay kia càng ngày càng siết chặt mình, cô nhịn không được quát khẽ.
Mặt của cậu đang cọ v9ào đâu đấy hả!
Quan Vũ Niệm vừa quát xong, mặt lại ửng đỏ.
Á!
Quan Vũ Niệm hét lớn lên, cả người đều bị Dương Thư Trần đè bên dưới. Hai người nằm lên nhau như kiểu xếp chồng người!
Cả người Quan Vũ Niệm đều bị hơi thở của Dương Thư Trần bao lấy, làm cô căng thẳng đến mức nổi hết da gà.
Cô sốt ruột định bò dậy nhưng lại bị tay Dương Thư Trần đè lại vai, dùng sức ôm cô không buông.
Ưm!
Quan Vũ Niệm nghĩ tới chuyện ở đây vẫn có những người khác tới, bèn vươn tay định đẩy cậu ra ngay lập tức.
Dương Thư Trần như đã chuẩn bị từ lâu, bèn bắt lấy tay của cô rồi giơ lên cao quá đầu. Sau đó, cậu lại càng hôn cô mạnh mẽ hơn.
Trong nhà ma vô cùng tối, chỉ có chút ánh sáng le lói để tạo không khí rùng rợn. Nhưng càng như vậy càng khiến hai người muốn làm gì cũng không có ai chú ý tới.
Nếu không phải thấy cậu sợ hãi y như thật, cô rấ6t muốn lấy tay đập ngất cậu luôn!
Anh không buông, anh sợ lắm, Tiểu Niệm Niệm, em bảo vệ anh nha.
Dương Thư Trần 5siết chặt tay, hận không thể ép sát vào người Quan Vũ Niệm, dồn toàn bộ trọng lượng mình lên người cô.
Quan Vũ Niệm khá gầy, dù có biết chút kỹ năng tự vệ nhưng cũng không thể so sánh với sức mạnh của Dương Thư Trần được. Bị cậu ép như vậy, thân thể cô lảo đảo, nghiêng hẳn sang bên cạnh.
Tiểu Niệm Niệm, em ôm anh một cái đi, anh sợ lắm...
Một người đàn ông như anh cứ nhất định đòi đi nhà ma, bây giờ lại còn kêu sợ nữa. Mặt mũi của cậu đâu hết rồi?
Tiểu Niệm Niệm, anh thở không nổi, hay là em hô hấp nhân tạo cho anh đi.
Dương Thư Trần ngẩng đầu khẽ lên tiếng, không đợi Quan Vũ Niệm kịp phản ứng thì nụ hôn của cậu đã chặn lên môi cô.
Từ lúc dẫn cô ra ngoài, Dương Thư Trần đã nhịn đến tận bây giờ. Khó khăn lắm mới có cơ hội quang minh chính đại sàm sỡ cô, cậu có ngốc mới bỏ qua cơ hội này.
Cậu cạy mở hàm răng cô, tiến quân thần tốc. Bàn tay hư hỏng cũng bắt đầu trượt từ vạt áo của cô vào trong...
Bây giờ bọn họ là người yêu, có thể thân mật rồi. Đợi đến khi ba cậu về, cậu sẽ dẫn cô về nhà xin người lớn cho hai người đính hôn.
Phải nhanh chóng xác định quan hệ với cô mới khiến cậu yên tâm được...
Dương Thư Trần, có người đến...
Không khí trong phổi Quan Vũ Niệm đang không ngừng bị ai đó rút đi, đầu óc cô bắt đầu ngừng hoạt động vì thiếu dưỡng khí.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.