Chương 2787: Em là mối uy hiếp của anh (6)


Nước mắt trên mặt cô hệt như cú đấm vào ngực cậu, đó là một cơn đau bức bí khó tả.

Quan Vũ Niệm tựa vào lòng cậu như8 đang ôm chiếc phao cứu mạng cuối cùng.


Dương Thư Trần, Tiểu Tư nhất định đang rất sợ hãi, nhưng em không thể làm 3gì hết, em nên làm gì đây...

Quan Vũ Niệm dần lấy lại thần trí, cơ thể cứng đờ vì ngồi quá lâu bò dậy và nhìn bác sĩ bước tới.

Tiểu Tư em ấy...

Quan Vũ Niệm chỉ nói đến đây rồi không dám tiếp tục nữa.
Phòng bệnh màu trắng này rất rộng, cách bố trí không khác bệnh viện cho lắm. Điểm khác biệt là tất cả thiết bị chữa bệnh trong này đứng hàng đầu thế giới, hơn nữa mỗi một thiết bị đều được mua về bởi Thượng
Lăng Tư.
Tiểu Tư đang đeo máy thở, nằm yên trên giường bệnh.

Bệnh nhân đã được cứu, có điều tạm thời chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm nên cần quan sát thêm.
Bác sĩ tháo khẩu trang, nói xong liền nhìn về phía Dương Thư Trần sau lưng cô.

Bây giờ chúng tôi có thể vào thăm em ấy không?
Quan Vũ Niệm vừa nghe Tiểu Tư không sao mới thả lỏng một chút, nhưng sau đó vẫn căng thẳng bắt lấy bác sĩ và hỏi.

Chuyện này...
Bác sĩ chần chừ một giây:
Tình hình hiện tại của bệnh nhân không ổn định, hai người vào một lúc rồi ra ngay nhé, đừng quấy rầy cậu bé nghỉ ngơi.


Tôi đảm bảo tôi chỉ nhìn một cái thôi.
Quan Vũ Niệm thấy bác sĩ lo lắng bèn quay đầu nhìn Dương Thư Trần.
Dương Thư Trần xoa xoa đầu cô:
Anh đi vào với em, rồi em sẽ ra ngoài với anh sau khi xác định Tiểu Tư không sao.

Cậu đã nói vậy nên bác sĩ cũng không dám cản, thế là mặc cho cậu dẫn Quan Vũ Niệm vào phòng bệnh.

Em ấy không sao, Tiểu Tư là một đứa trẻ rất kiên cường!
Dương Thư Trần nâng mặt cô 9lên để hai vầng trán kề nhau, đồng thời khẽ nỉ non.

Quan Vũ Niệm, em tin tưởng anh không?


...
Quan Vũ N6iệm im lặng nhìn đôi con ngươi đen sâu thẳm của Dương Thư Trần, sau đó gật đầu thật mạnh.

Vậy hãy tin anh thêm một5 lần nữa, đừng khóc.
Dương Thư Trần mơn trớn nước mắt trên gò má Quan Vũ Niệm, tiếp đó khẽ hôn lên giữa mày cô.
Tâm trạng của Quan Vũ Niệm dần bình tĩnh lại, hai người dựa vào nhau và cùng canh chừng ở ngoài phòng bệnh.
Không biết bao lâu sau, cửa phòng bệnh được mở ra từ bên trong, bác sĩ đeo khẩu trang bước ra...
Gương mặt xinh trai trắng như tờ giấy,nếu lồng ngực nhỏ ấy không khẽ phập phồng thì dáng vẻ ngủ của cậu bé trông chẳng khác gì đã chết...


Bác sĩ nói em ấy không sao, chỉ cần vượt qua đêm nay là tốt rồi.
Dương Thư Trần đau lòng khi thấy đôi mắt cô lại đỏ, lập tức ôm cô dỗ dành.

Hai người chỉ vào phòng bệnh một lát, sau đó Dương Thư Trần dẫn Quan Vũ Niệm ra ngoài để cô không ở lại quá lâu.

Tiểu Tư cần ở lại biệt thự nhà họ Thượng để quan sát nên hiển nhiên Quan Vũ Niệm cũng không thể rời đi.

Dương Thư Trần đưa cô về phòng mình, kế tiếp đi lấy một chiếc áo sơ mi từ tủ quần áo ra cho cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.