Chương 2792: Em là mối uy hiếp của anh(11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 589 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Anh Tiểu Tư, anh không chịu mở mắt ra nhìn em, tại Tiểu Tâm Tâm không đẹp hả?
Không biết Tiểu Tâm Tâm đã nói chuyện một mình bao lâu cũn8g không thấy Tiểu Tư có phản ứng, đành thất vọng bĩu môi. Thân
hình bé nhỏ xoay sang một bên, nhìn đầu ngón tay, ánh mắt có chút 3cô đơn.
Tiểu Tư liếc mắt nhìn cô bé một cái:
Vậy chắc chắn là ba ruột của em.
Sao anh biết?
Tiểu Tâm mặt mày đơn thuần.
Chẳng lẽ thật sự bị Tiểu Tâm Tâm đánh thức?
Em không xấu, ba nói em khóc cũng đẹp!
Tiểu Tâm Tâm bị chê, ấm ức giải thích cho bản thân.
Tiểu Tư nhếch miệng, lạnh lùng bổ một đao:
Ông ấy an ủi em thôi.
Thấy bé con đột nhiên im lặng, Tiểu Tư cho rằng cô bé bị mình mắng thảm, đáy mắt hiện lên vẻ ảo não,
Cô bé này mong chờ cậu tỉnh hay mong chờ cậu chết thể? Sao lúc cậu chưa tỉnh thì không khóc, cậu vừa tỉnh thì lại khóc thành như vậy...
Đừng khóc... Xấu quá đi.
Tiểu Tư đầy lời ghét bỏ những bàn tay lại dịu dàng lau nước mắt trên mặt cô bé.
Chờ bác sĩ kiểm tra xong, xác định cậu bé đã tỉnh lại và không có vấn đề gì cũng thật sự không dám tin!
Theo tình trạng sức khỏe của Tiểu Tư thì cậu bé không thể tỉnh lại trong đêm nay...
Cái miệng nhỏ vừa định òa khóc chợt cứng lại, sau đó lập tức cúi đầu nhìn tay mình.
Một bàn tay nhỏ nhắn với những khớp xương rõ ràng đang cầm tay mình...
Tiểu Tâm Tâm kinh ngạc ngẩng đầu, đối diện với một đôi mắt đen láy.
Em... Ồn quá.
Tiểu Tư cố sức phát ra vài chữ từ kẽ răng.
Trên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai tái nhợt là vẻ kiêu căng không thể phớt lờ, nhưng đáy mắt lại không có ghét bỏ mà ngược lại còn lộ ra vẻ sung sướng khi được Tiểu Tâm Tâm ở bên cạnh trông chừng.
Oa! Anh Tiểu Tư tỉnh lại rồi...
Tiểu Tâm Tâm hoàn hồn, khóc thành tiếng. Tiếng khóc này thành công dọa được Tiểu Tư.
Cô bé cũng thường nói chuyện với mẹ mình như vậy. Lần nào mẹ cũng không để ý tới cô bé.
Bảo mẫu chăm sóc bé nói m9ẹ vì sinh bé nên mới thành người thực vật, không thể nói không thể cười.
Hôm nay nhất định là ngày mà cậu bé nói chuyện nhiều nhất. Giống như bị Tiểu Tâm Tâm lây nhiễm vậy, ngọn núi bằng nhỏ bình thường ngay cả nói một câu cũng lười hôm nay lại biến thành đồ lắm miệng.
Bác sĩ lấy lại tinh thần sau phút kinh ngạc, cũng không an ủi Tiểu Tâm Tâm mà tiến lên bắt đầu kiểm tra cho Tiểu Tư.
Bây giờ anh Tiểu Tư cũng vì bảo vệ cô bé nên mới không t6hể nói không thể cười...
Anh Tiểu Tư, anh có cảm thấy em là kẻ hại người hay không...
Tiểu Tâm mếu máo, khổ sở đến phát khóc. <5br>
Đột nhiên, lòng bàn tay cô bé chợt rung lên.
Cậu bé đang chuẩn bị nói gì đó, chợt thấy Tiểu Tâm Tâm đột nhiên ngã xuống bên cạnh mình, ngủ thẳng cẳng. Không đợi Tiểu Tư nói chuyện, cô bé đã nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ ngọt ngào, miệng còn lầu bầu:
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.