Chương 2815: Cậu cả nhà họ nghiêm tới rồi! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 579 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
chứng minh cậu ta đã biết từ lâu rồi.
Cậu ta đã biết thân phận của ba em, biết ba em chính là người bắt cóc cậu ta năm đó8, chẳng qua cậu ta lo lắng em sẽ rời khỏi cậu ta nên mới giấu em thôi.
...
Quan Vũ Niệm chấn động, ngẩng đầu không thể 3tin nổi.
Em có dám nói khi em nhìn thấy tài liệu kia, trong lòng em không hề suy đoán như vậy hay không?
Ninh Phong Khải9 liên tục ép sát, không cho Quan Vũ Niệm con đường lui.
Không, không phải như vậy...
Quan Vũ Niệm bịt tai lại, muốn lùi 6về sau thật nhanh nhưng lại đụng trúng cạnh bàn.
Ninh Phong Khải vươn tay nắm lấy vai cô, kéo cô đến trước mặt mình.
<5br>
Tiểu Niệm, đối mặt với hiện thực đi!
Không phải... Không phải như vậy...
Quan Vũ Niệm hoảng hốt chạy ra bên ngoài, không ngừng lặp đi lặp lại một câu.
Cô tin tưởng Dương Thư Trần.
Lời Ninh Phong Khải vừa nói, cô không tin một chữ nào.
Cô lấy hai tay bịt kín tại mình nhưng vẫn nghe thấy giọng nói của Ninh Phong Khải, giọng nói ấy như ma chú, cứ không ngừng vang vọng bên tai cô...
Không phải như vậy! Anh không hiểu gì hết, dựa vào đâu mà anh nói vậy!
Quan Vũ Niệm bỗng hét lên như ma xui quỷ khiến. Cô đưa tay đẩy mạnh Ninh Phong Khải ra, phóng lên trước, lấy túi xách và điện thoại của
mình trên ghế rồi nuốt nước mắt, chạy ra khỏi phòng làm việc.
Không cần biết ba của em là ai, đó đều không phải lỗi của em, dựa vào đâu mà nhà họ Nghiêm đổ hết những tội lỗi này lên đầu em chứ?
Cho dù Dương Thư Trần có yêu em thật lòng, người nhà cậu ta có thể chấp nhận em sao? Em đã từng nghĩ tới những chuyện hai người phải đối mặt trong tương lai chưa?
Từng câu từng chữ của Ninh Phong Khải
như kim châm đâm vào người Quan Vũ Niệm.
Tiểu Niệm!
Ninh Phong Khải không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy. Anh bị cô đẩy mạnh nên ngã phịch xuống đất. Chờ đến khi anh lấy lại tinh thần, định đuổi theo cô thì cô đã chạy ra khỏi biệt thự của anh mất
rồi.
Thấy bóng hình cô biến mất trước mắt mình, Ninh Phong Khởi ảo não nắm tay, đấm một đấm vào khung cửa!
Cô chưa từng nghi ngờ Dương Thư Trần, cũng sẽ không bao giờ nghi ngờ cậu.
Điện thoại trong túi xách vẫn không ngừng vang lên, Quan Vũ Niệm lại như không nghe thấy. Cô cứng nhắc bước từng bước về phía trước...
Két!
Một chiếc xe thể thao lóa mắt bỗng ngừng lại ở trước mặt cô. Chiếc xe sang trọng cao cấp, chỉ sợ trong cả thành phố S cũng không tìm được chiếc thứ hai.
Cô ngẩn ngơ, sững sờ nhìn về phía trước, mãi đến khi cửa xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt giống Dương Thư Trần đến bảy mươi phần trăm...
Cơ thể Quan Vũ Niệm cứng đờ, hai tay lẳng lặng siết chặt vạt áo của mình. Cô đứng yên tại chỗ, quên mất mình nên hành động thể nào, chỉ biết trơ mắt nhìn người trong xe đẩy cửa xe ra, thong dong đi đến trước mặt
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.