Chương 282: Người trong lòng anh (24)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 721 chữ
- 2022-02-06 12:49:40
Khuôn mặt quyến rũ của anh dưới ánh sáng mờ ảo toát ra vẻ cao quý không ai sánh bằng.
Anh cầm ly rượu vang trong tay, thỉnh thoảng khẽ nhấp m8ột ngụm, nheo mắt thưởng thức vị chát của rượu vang.
Ông ta nghĩ anh muốn làm gì? Hèn hạ như vậy mà dám có ý đồ với người phụ nữ của anh, là muốn t6ìm cái chết?
Tập đoàn Nghiêm thị chúng tôi không bao giờ ép buộc người khác phải hợp tác.
Tổng Giám đốc Trần đã không hứng thú với bộ phim 5truyền hình do Tập đoàn Nghiêm thị đầu tư, thì cửa ở bên kia.
Nghiêm Thừa Trì đặt ly rượu xuống, thả đôi chân đang bắt tréo xuống đất.
Cái gì mà đổ lẳng lơ, cái gì mà giày rách cậu Trì không cần nữa...
Câu nói
Tay nào của ông chạm vào cô ấy?
vừa rồi của Nghiêm Thừa Trì vọng lại.
Giang Minh Na vẫn đang khóc lóc, Trần Đạt giơ tay sờ cổ họng, cảm giác nghẹt thở khi bị Nghiêm Thừa Trì nhìn chằm chằm lại cuộn lên.
Khi nhìn Hạ Trường Duyệt, ánh mắt ông ta cũng trở nên sợ hãi.
Khuôn mặt lạnh lùng của Nghiêm Thừa Trì không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào, anh thờ ơ nói,
Cứ để lão ta kí hợp đồng xong trước.
Nghiêm Thừa Trì chậm rãi đứng dậy khỏi ghế xô pha, vươn tay cài khuy áo vest, cất bước đi ra ngoài.
Anh ra đến cửa thì dừng bước,
Sau khi hợp đồng đã được kí, cho người báo cáo lại với bên đài truyền hình, sẽ có người thay chúng ta dọn dẹp loại sâu mọt này.
Vâng.
Vệ sĩ ở phía sau hơi ngẩn người, nhìn theo bóng lưng của Nghiêm Thừa Trì, cảm thấy kính nể.
Anh đặt tay lên đầu gối, cúi đầu liếc Trần Đạt, khóe miệng cười như không cười, vô cùng đáng sợ, như thể cánh cửa mà anh đang chỉ không phải là cửa ra vào phòng VIP, mà là lối vào địa ngục...
Không không không! Có thể hợp tác với Tập đoàn Nghiêm thị là vinh dự của đài truyền hình chúng tôi.
Biên kịch Hạ, lúc trước hoàn toàn là do tôi bị cô ta lừa mới hiểu lầm cô.
Là mắt chó của tôi không biết nhìn người, có mắt không thấy thái sơn.
Đột nhiên anh liếc nhìn Trần Đạt trước mắt, giơ ngón tay lên.
Hai vệ sĩ bên cạn3h lập tức xốc Trần Đạt lên.
Trong phòng VIP.
Giọng điệu khát máu đó vẫn khiến ông ta cảm thấy mình như đang ở dưới địa ngục đến tận bây giờ.
Giang Minh Na, con đàn bà ngu xuẩn, thiếu chút nữa hại chết ông ta rồi! Trần Đạt giơ chân đạp Giang Minh Na văng ra, càng làm ra vẻ bợ đỡ đi đến trước mặt Hạ Trường Duyệt, cúi người xin lỗi.
Cô đại lượng không chấp kẻ tiểu nhân, xin cô đừng để bụng.
Tôi lập tức sắp xếp lịch cho bộ phim của các vị! Phát sóng vào khung giờ vàng!
Chưa đợi Hạ Trường Duyệt kịp phản ứng, Trần Đạt đã với tay lấy hợp đồng trên bàn, vội vã kí tên, cứ như sợ Hạ Trường Duyệt sẽ từ chối ông ta, khiến ông ta phải gánh chịu hậu quả.
Tôi sẽ quay lại kí hợp đồng ngay lập tức đi kí!
Trần Đạt vội vã lồm cồm bò dậy, vừa bò vừa lăn xông ra khỏi phòng, chỉ sợ chậm một bước sẽ không ra được nữa...
Cậu Trì, cứ để ông ta đi như vậy sao?
Vệ sĩ bên cạnh Nghiêm Thừa Trì không hiểu hỏi.
Cậu, cậu Trì, xin tha cho tôi! Là tôi có mắt như mù.
Trần Đạt khóc lóc cầu xin.
Nghiêm Thừa Trì hơi nh9íu mày khi nhìn dáng vẻ nhu nhược của ông ta.
Không được kí!
Giang Minh Na bỗng nhiên vồ lên giật lấy hợp đồng, muốn xé rách hợp đồng trong tay Trần Đạt, nhưng lại bị Trần Đạt mạnh tay đẩy ra, ngã lăn xuống đất một cách thảm hại.
Hạ Trường Duyệt kinh ngạc nhìn một màn thay đổi đột ngột trước mắt, rồi nhìn về phía Hướng Phong.
Cả hai người sững sờ nhìn nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.