Chương 2825: Chẳng hề giống với tưởng tượng (5)


nhưng chẳng biết tại sao khi thấy Tiểu Tâm Tâm nhỏ bé đang lo lắng thay mình, cậu gần như chẳng hề suy nghĩ đã nói dối rồi.


Nắm tay là sẽ hế8t đau hở?
Mắt Tiểu Tâm Tâm sáng lên.
Con bé còn nhỏ như vậy mà thấy đúng cái gì?
Quả nhiên con bé cứ đòi tới thăm cái thằng nhóc thổi tên Tiểu Tư này là không ổn, đầu óc ông bị úng nước mới đồng ý tới cùng cô bé!
Thượng Lăng Tư:
...
Ông không còn gì để nói!
Không đúng, cái gì gọi là thấy đúng mới hôn?

... Con không có tùy tiện hôn, con thấy đúng là anh Tiểu Tư mới hôn, anh Tiểu Tư không tùy tiện.
Tiểu Tâm Tâm ấm ức vì bị mắng, bèn bĩu đôi môi nhỏ, quay đầu lại nhìn Tiểu Tư. Sau đó, cô bé giãy giụa đòi chui ra
khỏi ngực Thượng Lăng Tư.
Thân thể Tiểu Tư cứng đờ, trong mắt hiện vẻ kinh ngạc. Thấy gương mặt nhỏ nhắn6 đang tiến sát tới mặt mình, Tiểu Tư ngơ ngác quên cả phản ứng, chỉ đứng đó nhìn gương mặt cô bé đang không ngừng tới gần mình.

Tiểu Tâm Tâ5m!
Một giọng nói lạnh lùng như lưỡi dao phá vỡ sự ấm áp trong phòng đọc sách.
Bây giờ ông đổi ý rồi.

Chuẩn bị xe, về biệt thự!
Thượng Lăng Tư sầm mặt, cảm thấy vô cùng nguy hiểm. Thế là ông ôm Tiểu Tâm Tâm, định đi về nhà.
Hiếm lắm Tiểu Tâm Tâm mới được ra ngoài chơi, vừa nghe ông bảo phải đi về là bắt đầu giận dỗi. Cô bé phồng má, vành mắt đỏ ửng, không chịu đi về cùng Thượng Lăng Tư.

Chờ chút đã.
Cơ thể nhỏ gầy của Tiểu Tư bỗng chặn lấy cửa, nhìn Thượng Lăng Tư bằng ánh mắt lạnh nhạt. Ánh mắt ấy giống của người lớn chứ không giống một đứa bé năm tuổi chút nào.
Mặt Thượng Lăng Tư lạnh như băng tuyết, đen như đáy nồi. Ông rảo bước đi từ ngoài cửa vào, bế Tiểu Tâm Tâm sắp sửa hôn Tiểu Tư lên rồi ôm vào lòng mình, nghiến răng nghiến lợi:
Không phải ba đã nói rồi sao,
không được tùy tiện hôn người khác! Đặc biệt là con trai!


Ừm.
Tiểu Tư gật đầu.

Vậy ôm một cái thì sao?
Nụ cười trên môi Tiểu Tâm Tâm tươi tắn như mộ3t đóa hoa.

Cũng hết luôn.
Tiểu Tư nhìn nụ cười trên mặt cô bé, ánh mắt cũng như cười theo.

Vậy hôn cũng được luôn hả?
Tiểu Tâm T9âm vừa dứt lời đã chu môi, nhón chân tới gần mặt của Tiểu Tư!
Cử chỉ tự phụ ấy khiến Thượng Lăng Tư không nhịn được híp mắt.

Nhà họ Thượng đã trải qua rất nhiều lĩnh vực, dù năng lực kinh doanh của ông có thể không bằng Nghiêm Thừa Trì nhưng mắt nhìn người của ông lại không ai địch lại.

Tại sao trên người một đứa trẻ lớn lên từ trại trẻ mồ côi lại có nét cao quý và khí thế bẩm sinh thế này? Trong giây phút vừa nãy, ông gần như cho là mình vừa thấy Nghiêm Thư Hãn ngày bé...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.