Chương 2828: Chẳng hề giống với tưởng tượng (8)



Ngài Thượng, có lẽ Dương Thư Trần không nhìn thấy chúng ta.
Vệ sĩ cho rằng Thượng Lăng Tư đang lo lắng chuyện này.

Nghe vậy, Thư8ợng Lăng Tư lạnh lùng nở nụ cười.
Một tay Dương Thư Trần cầm tay lái, mắt nhìn phía trước, ánh nhìn phức tạp nơi đáy mắt khiến cậu nhìn như người mất hồn.

Dương Thư Trần, anh làm gì mà lái xe tới tận đây, rõ ràng bên ngoài có nơi đỗ xe, hình như đoàn người ngoài cửa sắp đi rồi... Cũng không biết là ai, đến trại trẻ mồ côi còn rầm rộ như vậy, chẳng lẽ là có người đến
nhận con nuôi?

Quan Vũ Niệm trên ghế phó lái duỗi tay tháo dây an toàn, vừa chuẩn bị đẩy cửa xe thì đột nhiên phát hiện người bên cạnh có vẻ như không được bình thường cho lắm.
9Đáy mắt anh ta như còn đọng lại nét nghi hoặc, không hiểu vì sao Dương Thư Trần nhận ra xe của bọn họ nhưng không dừng lại mà cứ thể lao 6vút qua.

Còn ngẩn ra đó làm cái gì? Đi tìm viện trưởng hỏi xem trại trẻ mồ côi còn cần cái gì.
Thượng Lăng Tư mất kiên nhẫn, gi5ọng nói cũng trầm xuống.
Cô ghé mắt nhìn sang Dương Thư Trần:
Anh sao vậy, anh biết đoàn xe vừa rồi à?
.

Đoàn xe nhà họ Thượng.
Dương Thư Trần nhìn thẳng vào mắt cô, môi mỏng hé mở.
Dương Thư Trần thì tại sao lại tới trại trẻ mồ côi đã nuôi lớn cô.
Ông đến nơi này, rất có thể là vì cô!

Vậy sao?
Ông nhìn về phía trước bằng ánh mắt lạnh lẽo, như cười như không:
Ngay cả cậu cũng 3có thể liếc mắt một cái là nhận ra xe của Tam Nhi, cậu cảm thấy nó sẽ không nhận ra xe của tôi ư?

Vệ sĩ biển sắc:
...


Sao đoàn xe nhà họ Thượng lại tới đây? Là Thượng Lăng Tư... Không lẽ vì em nên ông ấy mới tới đây làm khó viện trưởng.
Quan Vũ Niệm lấy lại tinh thần, sốt ruột đẩy cửa xuống xe.
Bây giờ cô đã biết người tra ra thân phận của cha cô không phải nhà họ Nghiêm mà là Thượng Lăng Tư - người vẫn xem Dương Thư Trần như ruột thịt. Nếu Thượng Lăng Tư đã biết lúc trước cha cô suýt nữa hại chết
Thấy cô công chúa nhỏ đang ngủ trong lòng mình chợt nhíu mày, ông lập tức im lặng. Ông cẩn thận ôm chặt cơ thể mềm mại của cô bé, dùng ánh mắt ra hiệu cho vệ sĩ đi làm việc...
Trong vườn sau trại trẻ mồ côi, chiếc xe thể thao nổi bật dừng lại trên một khoảng đất trống.

Đoàn xe nhà họ Thượng thì sao...
Quan Vũ Niệm vừa nói được một nửa bỗng đột nhiên sửng sốt, trợn tròn mắt đầy kinh ngạc.
Cô ngoảnh đầu nhìn ra sau, chỉ thấy nơi cuối tầm mắt, đoàn xe ngay ngắn chỉnh tề đang chậm rãi đi ra khỏi trại trẻ mồ côi.

Em bình tĩnh một chút, tuy chú Thượng tính tình khó đoán nhưng không phải người giận cá chém thớt, càng không làm khó người ở đây.
Dương Thư Trần đưa tay giữ lấy Quan Vũ Niệm, nói chắc như đinh đóng

cột.

Thấy cô bình tĩnh lại, cậu đẩy cửa xe đi vòng tới bên cạnh cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.