Chương 2830: Chẳng hề giống với tưởng tượng (10)


Quan Vũ Niệm oán thầm trong lòng.

Cô nhoẻn miệng cười, nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn của cậu bé:
Trẻ con phải có dáng 8vẻ của trẻ con, lấy đâu ra nhiều chuyện cần quan tâm như vậy? Việc của em là chơi đùa vui vẻ.



... Nhưng em phải bảo3 vệ chị Quan.
Tiểu Tư càng nhíu chặt lông mày như thể không tán thành lời cô, nhưng lại ngoan ngoãn không phản bác lại.
9

Chị vẫn ổn, chỉ cần em chăm sóc bản thân thật tốt là chị yên tâm lắm rồi. Đi thôi, chị đưa em đi chơi trò ghép hình mà e6m thích nhất, chị chơi cùng em.

Quan Vũ Niệm rũ mắt, nắm tay Tiểu Tư đi tới phòng đọc sách. Cô ở lại trại trẻ mồ côi5 chơi với Tiểu Tư cho tới gần mười giờ đêm mới rời đi.
Ra khỏi trại trẻ mồ côi, cô mới phát hiện điện thoại đã hết pin, tự động tắt máy từ lúc nào. Quan Vũ Niệm bỏ điện thoại vào túi, một mình đi tới ven đường chuẩn bị đón xe.
Trong đêm tối như có một bóng người lướt qua sau lưng cô, nhưng khi cô quay đầu lại thì lại chẳng thấy gì...

Cô gái, cô đang nhìn gì vậy?
Tài xế đột nhiên lên tiếng.
Quan Vũ Niệm tức khắc cứng đờ, ghé mắt nhìn sang bên cạnh, chạm vào ánh mắt hiền hòa của tài xế, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống. Cô hằng giọng đáp:
Không có gì, có lẽ là bị hoa mắt.

Tài xế nghe vậy bèn nhắc nhở mấy câu như người trẻ tuổi không thể quá lao lực, phải chú ý sức khỏe, lúc này trong xe mới yên tĩnh lại.
Tính cảnh giác trời sinh làm cô trở nên đề phòng, bèn tìm một nơi có đèn đường mới dừng lại đón xe.
Đợi đến khi leo lên taxi, cô nhanh chóng nói địa chỉ của mình rồi mới quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Trong bóng đêm tối tăm, tất cả mọi thứ bên ngoài đều mờ mờ ảo ảo. Quan Vũ Niệm nhìn thật lâu, xác định không ai bám theo mình mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc xe đến dưới căn hộ, Quan Vũ Niệm còn chưa lấy lại tinh thần từ cảm giác khác thường vừa rồi. Cô vội vàng thanh toán, đẩy cửa xe ra rồi đi vào căn hộ. Bước chân cô hấp tấp, không nén nổi bất an...

Tiểu Niệm.


A!
Bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt làm Quan Vũ Niệm không khống chế được mà hét lên một tiếng.
Cô lùi lại một bước, sắc mặt bỗng chốc trắng bệch.
Sau khi thấy rõ người trước mắt là Ninh Phong Khải, cô mới đấm một phát vào ngực anh.

Ninh Phong Khải, anh làm gì thế? Không biết hù dọa cũng có thể gây chết người hả!


Em tắt di động, anh tìm em suốt một buổi tối cũng không tìm được, anh rất lo lắng cho em.
Gương mặt điển trai của Ninh Phong Khải không chút biểu cảm, vẻ lo lắng nơi đáy mắt không phải là giả.

Nghe vậy, Quan Vũ Niệm mới nhớ điện thoại của mình đã tự động tắt máy, lại nhớ tới cảnh tượng mình rời khỏi biệt thự của Ninh Phong Khải hôm nay, sắc mặt thoáng xấu hổ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.