Chương 2854: Em đã đồng ý với anh rồi! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 594 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Cậu vẫn thắc mắc, sức khỏe bà ngoại trước giờ rất tốt, sao tự nhiên lại đột quỵ...
Hai tay Dương Thư Trần buông bên ngư8ời nắm chặt thành quyền. Lời mà Hạ Hoa vừa nói lại vang lên bên tai cậu.
Cậu là người thừa kế duy nhất của nhà họ Dươn3g, ban đầu vì cậu mà Dương Mộc Nhã đã phá vỡ nguyên tắc để tiếp nhận Nghiêm Thừa Trì là con rể của bà, có thể tưởng tượng được9, sự tồn tại của cậu quan trọng như
thế nào với nhà họ Dương. Bây giờ Dương Mộc Nhã lại vì chuyện của cậu mà vào viện,6 nếu lát nữa bà lên tiếng nói, bảo cậu rời xa Quan Vũ Niệm...
Dương Thư Trần bây giờ rất căng thẳng, hai tay nắm chặt 5đến mức nổi hết gân xanh. Cậu kháng cự, không muốn đi vào.
Ngẩn ra gì thế, mau vào đây nào!
Dương Mộc Nhã thấy cậu đứng ngẩn người mãi, sốt ruột đưa tay vỗ Hạ Hoa đang ngồi bên giường, để ông đỡ mình lên.
Bà ngoại, bà không phản đối chuyện cháu ở bên Tiểu Niệm Niệm sao?
Dương Thư Trần thoát khỏi nỗi khiếp sợ, lấy lại tinh thần, nhào đến bên giường Dương Mộc Nhã. Cậu nằm bên người bà, làm bộ dạng nũng nịu
đáng thương y hệt một chú cún lớn.
Bà ngoại, cháu còn cho rằng bà cũng giống những người khác, không ngờ cuối cùng chỉ có bà yêu cháu thật lòng thôi...
Thấy một Dương Mộc Nhã trước giờ vẫn luôn ưu nhã, giờ phút này lại tức giận đến mức đó, Dương Thư Trần chỉ muốn chạy trốn khỏi đây. Chân cậu vừa mới cử động thì lại nghe thấy Dương Mộc Nhã nói lớn:
Thằng
nhóc thổi này, bây giờ người có thể giúp cháu cưới được vợ về chỉ có bà thôi, có phải cháu không muốn cưới vợ nữa đúng không?
...
Toàn thân Dương Thư Trần cứng lại. Trong nháy mắt, cậu như biến thành một cục đá đông cứng, mất đi phản ứng. Cậu đờ đẫn, ngây ngốc, đứng yên không nhúc nhích, chỉ còn lại đôi mắt đang chuyển động, hồi
Tuổi còn trẻ đã bị kích thích đến ngốc rồi, thật đáng thương.
Dương Mộc Nhã nhìn cậu, không khách khí mà gõ một cái lên đầu cháu ngoại:
Lớn rồi còn nói yêu thật yêu giả gì, không thấy ông ngoại cháu ở đây à,
ông ấy ghen đấy!
Hạ Hoa:
...
Vệ Kinh Tư, có phải ông nói bậy nói lạ gì với cháu ngoại tôi không, khiến thắng bé nhìn tôi như người muốn chia rẽ uyên ương vậy?
Dương Mộc Nhã tức giận gọi thẳng tên thật của Hạ Hoa.
Hạ Hoa cau mày nhìn bản thân bị kéo xuống nước, thẳng thắn nói:
Vệ Kinh Tư nói gì với cháu ngoại bà thì tôi không biết, bây giờ tôi là Hạ Hoa.
Dương Mộc Nhã:
...
lâu sau cậu mới dám nhìn về phía Dương Mộc Nhã.
Bà vừa nói gì cơ?
Là cậu nghe nhầm sao?
Dương Thư Trần:
...
Bà thừa nhận, khi vừa mới biết thân thế của Tiểu Niệm Niệm, đúng là bà có thành kiến với con bé. Ba con bé từng làm tổn thương cháu, tuy là không liên quan đến con bé, nhưng chuyện ba mẹ cháu băn khoăn cũng
không sai, ngộ nhỡ tương lai thật...
Dương Mộc Nhã thấy sắc mặt cậu không tốt thì tạm dừng lại.
Bà đau lòng xoa đầu cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.