Chương 2882: Tôi vẫn là tôi (7)



Sao vậy? Có phải nước nóng quá hay không?
Dì Vương giật mình nhìn cô, nhưng nhanh chóng phát hiện cô còn chưa đụng tới ly nước th8ì làm sao bị nóng được...


Không có gì, tôi thấy không được thoải mái cho lắm, tôi muốn về phòng nghỉ ngơi.
Quan Vũ Niệm 3không dám nhìn bàn trà trong phòng khách thêm nữa, bèn xoay người muốn lên lầu. Mới vừa đi tới cầu thang, đột

nhiên nhớ tớ9i tình cảnh hiện tại của mình, cô chợt dừng bước, nhìn về phía dì Vương.
Cũng may sau chuyện lần trước, dì Vương có thể lập tức hiểu được ý của cô. Bà giật mình một lúc, sau đó đồng ý. Thấy Quan Vũ Niệm chuẩn bị lên tầng, bà lại nhịn không được mà nhắc nhở vài câu.

Cô cậu còn trẻ, dù sao sau này cũng phải có con, loại thuốc này tuy không gây hại cho cơ thể bằng thuốc tránh thai khẩn cấp nhưng cũng không thể uống trong thời gian dài. Tôi thấy cô phải nói với cậu chủ một câu,
bảo cậu ấy dùng biện pháp.


Cô Quan, cô còn có gì dặn dò?


Tôi..
Qu6an Vũ Niệm chần chừ vài giây mới cắn răng nói:
Tôi muốn dì giúp tôi mua một hộp thuốc uống thường ngày, chính là thuốc tránh...
5
Ba chữ đơn giản mà Quan Vũ Niệm ấp úng mãi không nói ra được.

... Tôi biết rồi, tôi sẽ bảo anh ấy.

Quan Vũ Niệm không dám nhìn dì Vương, vội vàng bỏ lại một câu rồi xoay người chạy lên tầng trên.
Dì Vương nhìn bóng dáng cô, cho rằng cô ngại nên cũng không quá để tâm, xoay người đi mua thuốc cho Quan Vũ Niệm.
Trong bệnh viện.

Tam Nhi, Tam Nhi!
Dương Mộc Nhã gọi hai tiếng, thấy Dương Thư Trần gọt hoa quả sắp cắt vào tay mình đến nơi, đành cao giọng gọi một tiếng.
Bà vừa lên tiếng, Dương Thư Trần lập tức trượt tay, gọt mất một miếng táo lớn.

Được rồi được rồi, cháu màu dừng lại đi, đừng cắt vào tay mình.
Dương Mộc Nhã cầm lấy con dao trong tay cậu, vẻ mặt đầy lo lắng.

Hôm nay cháu làm sao thế? Từ lúc tới đây cứ như người mất hồn, có tâm sự ?

Ánh mắt của Dương Mộc Nhã có thể gọi là hỏa nhãn kim tinh, không có chuyện gì giấu được. Từ lúc Dương Thư Trần vào phòng bệnh của bà cho tới bây giờ, không phải hồn vía lên mây thì là nhìn di động, giống như
đang đợi tin tức gì đó.


Bà nghe nói Tiểu Niệm Niệm phát sốt nằm viện, tình hình nghiêm trọng không?
Dương Mộc Nhã nhớ tới tin tức hôm qua nghe được, bèn hỏi dò.


Dạ, không sao rồi, đã xuất hiện ạ.
Dương Thư Trần hoàn hồn, vẫn kiên trì cắt táo đưa cho Dương Mộc Nhã, tuy hơi xấu một chút nhưng ít nhất đã gọt sạch vỏ.

Dương Mộc Nhã cầm miếng táo đặt sang một bên, tinh thần phấn chấn ngồi dậy trên giường, nhìn cậu bằng ánh mắt hóng chuyện:
Không đúng, Tiểu Niệm Niệm xuất viện mà cháu lại không đi cùng, chạy tới chỗ bà

làm gì?


...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.