Chương 2886: Tôi vẫn là tôi (11)


Tính thời gian, có lẽ dì Vương cũng nấu cơm xong rồi, nhưng cô không muốn xuống dưới, không muốn thấy Dương Thư Trần...

Cô8 muốn rời khỏi nơi này...
xong xuôi, cô vẫn phối hợp ăn một ít, tới khi thật sự không nuốt nổi nữa mới nói đã ăn no.

Cô Quan ăn no là được rồi, bát đĩa cứ để tôi dọn!
Dì Vương thấy cô đứng dậy khỏi bàn cơm còn cầm theo chén đĩa thì vội vàng lên tiếng, sau đó tiến lên đoạt lấy công việc từ tay Quan Vũ Niệm, dọn chén đĩa vào
tỉnh nửa mơ...
Tại phòng VIP sang trọng trong quán bar, chai rượu nằm ngã trái ngã phải, mùi rượu nồng nặc tràn ngập khắp căn phòng rộng lớn.

Cho dù không muốn ăn cũng phải6 ăn một chút chứ, nếu không làm sao chịu nổi!
Dì Vương không nhận ra vẻ khác thường trên mặt cô, lại nói thêm:
Cậu chủ cũng thậ5t là, biết cô không thoải mái còn chạy ra ngoài
một mình, đến giờ vẫn chưa về, không biết đã ăn tối hay chưa...

phòng bếp.
Quan Vũ Niệm còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, thật sự không giành lại được, đành phải xoay người lên lầu.
Dì Vương cũng không suy nghĩ nhiều, Dương Thư Trần đã dặn dò, chăm sóc Quan Vũ Niệm là nhiệm vụ duy nhất của bà!
Thực ra ngẫm lại, đây là chuyện cực kỳ đơn giản. Quan Vũ Niệm vừa tốt bụng vừa dễ tính, bản thân không thoải mái cũng sẽ không cáu gắt với người làm. Lúc này rõ ràng cô không muốn ăn, nhưng bà đã làm cơm
Dì Vương vốn thật thà, nói chuyện cũng không hề vòng vo tam quốc, biết cái gì thì nói cái đó. Bà nói xong mới phát hiện sắc mặt căng thẳng của Quan Vũ Niệm hình như đã thả lỏng hơn một chút.
Không đợi bà hiểu được là chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy cô đứng dậy khỏi tấm chiếu, chịu xuống ăn cơm.

Anh ấy ra ngoài rồi?
Quan Vũ Niệm bắt được trọng điểm trong lời bà, vô thức hỏi.

Vâng, đi từ chiều, nhưng trước lúc ra ngoài cậu ấy có dặn là đừng lên quấy rầy cô nghỉ ngơi, tôi thấy tới giờ cơm rồi nên mới lên gọi cô rời giường.


Cô Quan, cơm tối đã làm xong rồi, không ăn sẽ nguội mất.
Dì Vương đợi mãi không thấy cô xuống3 nên đành đi lên tìm.

Tôi không muốn ăn.
Quan Vũ Niệm không thể nói lời từ chối với người nhiệt tình như dì Vương, cũng9 không biết nên giải thích mối quan hệ giữa mình và Dương Thư Trần thế nào cho bà hiểu...
Đêm hôm đó, có khóa trái cửa phòng, còn chặn sofa ngay trước cửa. Cô cẩn thận kiểm tra xem phòng khách còn có cánh cửa nào khác hay không, xác định không có vấn đề rồi mới lên giường nằm.
Quan Vũ Niệm vốn cho rằng như vậy thì có thể yên tâm mà ngủ. Nhưng mãi cho tới nửa đêm, cô vẫn lăn qua lăn lại không ngủ được, cuối cùng ôm lấy gối đầu, chào đón ánh bình minh đầu tiên trong trạng thái nửa
Một người đang nằm nhoài trên chiếc sofa sang trọng làm bằng da thật, nhìn dáng vẻ này, cũng không biết đã ngủ bao lâu, miệng còn lẩm bẩm:
Tôi không thay đổi, là em thay đổi...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.