Chương 2896: Hoàn toàn không phải đối thủ! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 580 chữ
- 2022-02-19 04:58:04
Tiểu Niệm, chẳng lẽ em đã quên ước hẹn giữa chúng ta? Em chắc chắn em thật sự từ bỏ đi nước M cùng anh, anh nhớ em từng nói đó là mộng tư8ởng lớn nhất của em!
Ninh Phong Khải không ngờ chuyện đã đến nước
này mà cô còn có thể đi theo Dương Thư Trần, đột nhiên thấp gi3ọng quát lên sau lưng cô, mang theo sự căm phẫn và được ăn cả ngã về không!
Giấc mộng lớn nhất Quan Vũ Niệm chính là tìm được ngư9ời nhà, nhưng anh cố ý nói vậy khiển Dương Thư Trần hiểu nhầm.
Nghe vậy, không chỉ thân thể Quan Vũ Niệm cứng đờ mà bước chân Dươ6ng Thư Trần cũng khựng lại. Trong đầu cậu nhanh chóng hiện lên cảnh tượng cậu chạy tới căn hộ của Quan Vũ Niệm, chỉ thấy căn phòng trống 5
không, còn có hình ảnh cô chuẩn bị rời đi cùng Ninh Phong Khải ở sân bay...
Mộng tưởng của cô là rời đi cùng một người đàn ông khác, trăm năm hạnh phúc. Vậy cậu là gì?
Cánh tay đang ôm lấy cô lẳng lặng siết chặt, như muốn ép cô vào trong cơ thể mình.
Dương Thư Trần không đợi Quan Vũ Niệm trả lời đã ôm cô lên xe.
Lái xe.
Dương Thư Trần đóng cửa xe, lạnh lùng ra lệnh.
Bọn họ lại trở về...
Dương Thư Trần mở cửa xe, lôi cô xuống, sải bước nhanh chóng đi vào biệt thự.
Vệ sĩ hộ tống bọn họ trở về cũng không dám đi theo, chỉ có dì Vương nhận được tin tức rồi chạy ra khỏi biệt thự.
Ngoài cửa xe, Ninh Phong Khải còn muốn nói gì đó, nhưng xe của Dương Thư Trần đã khởi động, lái đi ngay trước mặt anh.
Yên tĩnh suốt dọc đường.
Quan Vũ Niệm cho rằng Dương Thư Trần sẽ đưa mình về biệt thự nhà họ Thượng, trong đầu toàn là hình ảnh cô bé vừa nhìn thấy. Nhưng khi xe dừng lại, cô mới phát hiện nơi mà cậu đưa cô tới là biệt thự của cậu.
Cậu chủ, cô Quan, không phải nói ăn cơm ở nhà họ Thượng sao, sao lại trở về nhanh như vậy?
Dì Vương vừa dứt lời, Dương Thư Trần đã không nói không rằng kéo Quan Vũ Niệm đi qua trước mặt bà, bóng dáng lạnh
lùng khiến dì Vương lập tức nhận ra tình hình không ổn nên không dám nói thêm gì nữa, chỉ đành trơ mắt nhìn Dương Thư Trần lôi Quan Vũ Niệm về phòng, đóng sập cửa lại.
Dương Thư Trần, lời Ninh Phong Khải vừa nói không phải như anh nghĩ!
Quan Vũ Niệm rút tay về, giữ chặt lấy cổ tay đang run lên, nói mà chẳng hề do dự.
Cậu đang tức giận, tuy cô cũng không biết cậu tức giận vì cái gì, nhưng trực giác nói cho cô biết chuyện này có liên quan tới cô.
Thế nhưng trong mắt cậu, lời giải thích của cô thực sự quá yếu ớt.
Chứng minh cho tôi xem.
Dương Thư Trần cởi áo khoác, tiện tay ném lên sofa rồi xoay người nhìn về phía cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm đầy ắp cảm xúc phức tạp.
... Chứng minh như thế nào?
Quan Vũ Niệm nhìn cậu từng bước tiến về phía mình, trong lòng bỗng lạnh toát, sợ hãi lùi về sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.