Chương 2924: Chân tướng, giật mình! (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 639 chữ
- 2022-02-19 05:03:44
Nụ cười ngả ngớn tùy tính giống như đã trở thành nhãn hiệu của cậu.
Dương Thư Trần chào hỏi xong liền cất bước rời khỏi 8biệt thự, để lại mọi người trong phòng khách chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau.
Bạch Thần Á, anh sờ đâu đó! Trước mặt ba của em mà còn dám làm bậy...
Bạch Thần Á:
...
Tiểu Linh.
Giọng nói trầm thấp của anh có chút khàn khàn.
Hả?
Dịch Tiểu Linh ngẩng đầu lên nhìn anh.
của mình mà thôi.
Không biết nữa.
Người có thể biết trước tất cả như Nghiêm Thư Hãn, lúc này đây, lại chỉ nói ba chữ này.
Trong công ty CJ, tại phòng làm việc Tổng Giám đốc rộng lớn. Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Giang Đông Cẩm từ ngoài đi vào, trên tay còn ôm một đống hợp đồng. Cậu ta một mạch tiến thẳng vào, đặt cả đống lên bàn của
Dương Thư Trần rồi đưa tay lau mồ hôi trên trán, thở hồng hộc.
Anh cảm thấy Quan Vũ Niệm có trở về không?
Dịch Tiểu Linh dựa vào lòng anh, lo lắng hỏi.
Cô không lạc quan như Nghiêm Thư Mạt. Từ nhỏ cô và Dương Thư Trần là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cô luôn cảm thấy không phải Dương Thư Trần nghĩ thông suốt, chẳng qua là cậu đã đóng kín tình cảm
Cuối cùng cậu cũng trở lại, cậu không biết đâu, không có cậu ở công ty, tôi cứ ba phút lại muốn tự sát một lần. Nếu cậu còn không trở lại, cậu sẽ đánh mất tôi...
Giang Đông Cẩm không hề để ý mình cũng là một Tổng Giám đốc, làm khuân vác cho Dương Thua Trần còn làm một cách vô cùng vui vẻ.
Phòng khách bỗng trở nên nhốn nháo.
Nghiêm Thư Hãn ôm Dịch Tiểu Linh, nãy giờ vẫn không tham gia thảo luận, chỉ là ánh mắt sâu thẳm cứ nhìn chằm chằm theo bóng lưng Dương Thư Trần, cho tới khi hoàn toàn biến mất...
Tam Nhi như này là... nghĩ thông rồi?
Nghiê3m Thư Mạt trố mắt, hỏi với vẻ không dám tin.
Đàn ông nhà họ Nghiêm có tiếng si tình, nếu Dương Thư Trần dễ dàng buông t9ay như vậy thì chắc chắn là đột biến gene!
Vết thương sâu như vậy, có thể vượt qua hay không, cần thời gian bao lâu, không ai biết được...
Anh cũng giống như Bạch Thần Á, cánh tay đang ôm vợ mình đều vô thức siết chặt. Bây giờ bọn họ mới biết được, có thể ở bên cạnh người mình yêu cho tới cuối đời là chuyện hạnh phúc tới nhường nào.
Cậu ta đặt hồ sơ xuống, vừa định hỏi gì đó thì chợt thấy Dương Thư Trần đã cầm lấy một tập hồ sơ, bắt đầu xử lý. Dương Thư Trần không hề có ý định nói chuyện phiếm với cậu ta, hoặc là giải thích rốt cuộc trong
khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì...
Anh không cảm thấy như vậy, có đôi khi nhìn như không sao mới thật sự có vấ6n đề.
Bạch Thần Á thản nhiên đáp lại một câu, cánh tay đang ôm Nghiêm Thư Mạt lại siết chặt một chút, kéo cô trở về trong lồng5 ngực
mình, như là lo lắng lỡ sơ sẩy một cái, vợ mình cũng sẽ chạy mất. Kết quả không cẩn thận ôm trúng nơi mềm mại trên ngực cô, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Nghiêm Thư Mạt bỗng ửng đỏ.
Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc đời của anh, anh yêu em.
Ngón tay thon dài của Nghiêm Thư Hãn nhẹ nhàng vén lên sợi tóc trên thái dương cô, cúi đầu đặt một nụ hôn nồng nàn lên trán cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.