Chương 2945: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (21)


Hai mắt bà nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch một cách không bình thường, giống như quanh năm không thấy ánh mặt trời, chỉ là s8ự tái nhợt hôm nay có vẻ khác với mọi khi.


Tâm Tinh...
Thượng Lăng Tư đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má bà, giọng n3ói trầm thấp, như thể sợ sẽ đánh thức người yêu đang ngủ say.

Thấy bà không có phản ứng, trái tim ông bỗng dưng thắ9t lại.
Ông rất sợ hãi, sợ bà cứ ngủ mãi như vậy...

Tâm Tinh, là anh đây, mở mắt nhìn anh.


Tiểu Tâm Tâm đã bảy tuổi rồi, con bé càng ngày càng giống em, hơn nữa lúc cười lên, trong mắt như giấu một vầng mặt trời nhỏ...

Những người khác có thể thấy bà phản ứng, chứng minh bà đã có thể cảm nhận được thế giới bên ngoài, giờ nghe giọng ông, sao bà có thể thờ ơ được. Nhưng ông dứt lời, bà vẫn chỉ lẳng lặng nằm yên, không hề có
phản ứng...
Ánh mắt Thượng Lăng Tư bỗng trở nên ảm đạm, trong mắt ông hiện lên cảm xúc không thể diễn tả bằng lời. Có thất vọng, có khổ sở, càng nhiều hơn là nỗi bị ai không thể bày tỏ...
Rõ ràng ông đã nhắc nhở bản thân rằng đừng ôm hy vọng quá lớn để rồi không chịu nổi nỗi thất vọng hụt hẫng, 6nhưng cuối cùng ông vẫn nhịn không được mà chờ mong.
Nhiều năm như vậy rồi, bao nhiêu bác sĩ đã nói tình trạng của 5bà có chuyển biến tốt đẹp, nhưng có thể tỉnh lại hay không còn phải xem ý trời...
Ý trời là thứ hư vô nhất.
Tất cả mọi người xung quanh đều có thể cảm nhận được cảm xúc này, nhưng lại không thể an ủi, chỉ có thể đau lòng nhìn ông chậm rãi buông tay Dư Tâm Tinh, đứng dậy bên giường.

Ngài Thượng...
Quản gia vừa định tiến lên hỏi gì đó thì Thượng Lăng Tư đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Dư Tâm Tình như là nhìn thấy một hình ảnh khó tin nào đó. Đồng tử ông đột nhiên phòng đại!
Ánh mắt mọi người đều nhìn theo tầm mắt của ông, thấy khóe mắt khép chặt của Dư Tâm Tinh lăn xuống một giọt nước mắt, ai nấy đều kinh ngạc há miệng, không nói nên lời...

Con bé là do em liều mạng sinh ra, chẳng lẽ em không muốn nhìn một cái sao? Em mở mắt ra nhìn đi, con bé đang ở ngay bên cạnh em...


Anh và con gái vẫn luôn chờ em tỉnh lại...

Thượng Lăng Tư nắm lấy tay bà, lặng lẽ siết chặt, ánh mắt đầy mong mỏi.

Bà chủ... Bà chủ thật sự có thể nghe thấy..
Không biết ai đột nhiên reo lên một câu.

Bầu không khí trong phòng lập tức bùng nổ!

Nghiêm Thừa Trì là người đầu tiên lấy lại tinh thần, ông không chút do dự quay sang nhìn quản gia:
Còn ngẩn người ra đó làm cái gì? Đi gọi bác sĩ, bảo đội ngũ y tá bác sĩ lập tức qua đây!



Vâng! Vâng!
Quản gia chợt hoàn hồn, vội co giò chạy đi.


Tiểu Tâm Tâm đâu? Mau tới bên giường gọi mẹ đi, nói cho mẹ con biết con nhớ mẹ, muốn mẹ mở mắt nhìn con!
Nghiêm Thừa Trì nhìn Thượng Lăng Tư đã hoàn toàn mất hết hồn vía, ông chỉ có thể bình tĩnh khổng

chế tình hình hỗn loạn này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.