Chương 2953: Thế giới rộng lớn nhưng anh chỉ yêu mình em (29)


lòng lại có cảm giác cảm động...

Từ nhỏ cô đã sống trong trại trẻ mồ côi, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự ấm áp khi có người nhà bên 8cạnh.


Nghiêm Thừa Trì, anh ồn ào cái gì, dù có muốn kết hôn thì cũng không thể vội vàng như vậy, đừng dọa con nó chứ.
Hạ Trường Duyệt thấy3 vẻ mặt cô không đúng lắm thì vội vàng đi đến bên cạnh cô:
Tiểu Niệm

Mẹ, con cảm thấy đề nghị của ba rất tốt!
Dương Thư Trần không đợi Q5uan Vũ Niệm nói xong đã mất bình tĩnh. Bây giờ còn hiểu chuyện gì chứ, cử lừa gạt cô dâu về với cậu trước đã. Lỡ người ta lại bỏ cậu đi mất thì
phải làm sao?
Con gái thường hay ngại, Quan Vũ Niệm lại là kiểu không dám cãi lại người lớn. Dựa theo cách của ba cậu, hôm nay cậu sẽ lấy được vợ.

Nhưng một ngày chúng ta không kết hôn, Bảo Bối vẫn là con ngoài giá thú.
Vẻ mặt Dương Thư Trần càng thêm cô đơn, chỉ hận không thể nhỏ thêm hai giọt nước mắt để những người xung quanh đều thấy đồng
cảm.
Nghiêm Bảo Bối như được đúc từ ngọc ra, vừa nghĩ đến chuyện cô công chúa nhỏ đáng yêu ngoan ngoãn này sẽ bị người ta gọi là con ngoài giá thú, tim ai nấy đều như thắt lại, đặc biệt là Nghiêm Thừa Trì!
Dương Thư Trần kéo cô vào lòng mình, hắng giọng, dùng vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng:
Bảo Bối mấy tuổi rồi?


Hai tuổi ba tháng.
Quan Vũ Niệm giật mình, bèn trả lời theo bản năng.
Cô rời xa Dương Thư Trần ba năm, lúc ra đi, cô cũng không biết mình đã mang thai.

Em bỏ anh đi ba năm, cũng để cho Bảo Bối sinh ra hơn hai năm mà không có ba. Bây giờ khó khăn lắm một nhà ba người chúng ta mới được ở bên nhau, em nhẫn tâm để con tiếp tục không có ba sao?
Giọng Dương
Thư Trần khàn khàn lộ ra vẻ đau lòng. Cậu hơi cụp mắt, hốc mắt ửng đỏ, giống như mình mới là đứa bé đáng thương, sinh ra hai năm mà vẫn không có cha.

Em đâu có cấm con nhận anh...

Niệm, cháu đừng căng thẳng. Tam Nhi cũng hi vọng cháu sớm làm dâu nhà 9họ Nghiêm giống như ba nó, thế nhưng kết hôn là chuyện cả đời, hai bác sĩ để hai đứa tự quyết định.

Họ là người lớn hiểu lý lẽ, họ sẽ không6 ép hai người phải lấy nhau.

Bác trai bác gái, cháu không...

Ông vừa định nói ai dám gọi cháu gái của mình là con ngoài giá thú thì chợt nhìn thoáng qua ánh mắt u tối của Dương Thư Trần, bèn nuốt những lời định nói vào bụng.

Ánh mắt này... cực kỳ giống ánh mắt khi ông giả vờ đáng thương trước mặt Hạ Trường Duyệt...

Khụ khụ, Nghiêm Thừa Trì cúi đầu dụ cô công chúa nhỏ nhà mình chơi, vờ như không thấy gì cả.


Tiểu Niệm Niệm, không bằng chúng ta cứ nghe theo lời ba nói đi, hôm nay đi đăng ký kết hôn trước, chuyện hôn lễ cứ để từ từ cũng được. Chúng ta phải nghĩ đến Bảo Bối, không thể để người ta nói con là con ngoài

giá thú được, em nói có đúng không?
Dương Thư Trần nắm lấy vai cô, hạ giọng như thể sẽ làm cô sợ.

Thấy cô không nói tiếng nào, mắt cậu lại ánh lên nét cô đơn:
Anh biết anh không có tư cách khiến em tha thứ cho anh. Nếu trong lòng em thấy ấm ức thì em cứ đánh anh đi, anh cho em trút giận...
Cậu nắm lấy tay

cô, tát thật mạnh lên mặt mình một cái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.