Chương 339: Em sai rồi! (2)


Nghiêm Thừa Trì khẽ ngây người, rồi lập tức âu yếm vuốt ve mái tóc cô bé.

Anh chỉnh lại mép chăn cho cô bé rồi mới sai trợ lý8 đem tài liệu vào, ngồi ở bên giường yên lặng lật xem.
Điện thoại vừa gọi được, cái bóng lập tức bày ra khuôn mặt thảm thương,
Anh, em sai rồi...
.

Người ta không phải cố ý, chỉ là không cẩn thận bị đưa đến bệnh viện.
Mạt Mạt nói rồi còn lặng lẽ cúi đầu sám hối ba giây.
Anh giơ tay nhéo gò má trắng mịn của cô bé.
Ăn được ngủ được, nào phải con cáo nhỏ, rõ ràng là một chú lợn con.
Theo lý thuyết mà nói thì lúc này nên tỉnh lại rồi.
Bác sĩ toát mồ hôi lạnh tiến lên trước, kiểm 6tra một lượt từ trên xuống dưới cho công chúa nhỏ.

À, cô chủ nhỏ đã không sao rồi, chỉ là...
Hãn Hãn nghe thấy cô bé kể phải vào bệnh viện thì bị sốc.
Nhưng khi được biết cô bé là do ăn nhiều nên bị đưa vào bệnh viện, lại chỉ tiếc rèn sắc không thành thép, nghiến răng nghiến lợi,
Hạ Thư Mạt, em là lợn à? Thời khắc quan trọng như vậy mà em lại chỉ nghĩ đến ăn là sao?
Tại sao cậu lại có một đứa em gái thành công thì ít, hỏng việc thì nhiều như vậy chứ...
Nghiêm Thừa Trùngẩn người, quay đầu trừng mắt lườm bọn họ.
Anh đi đến bên giường nhìn cô công chúa nhỏ chẳng mấy chốc đã bắt đầu ngáy, khóe miệng cũng bất giác mỉm cười.

Ba bể.
Cô công chúa nhỏ như cảm nhận được, bàn tay nhỏ bé nắm chặt vạt áo của anh, trong giấc mộng bất an nỉ non.

Chú đây, chú đưa cháu về nhà.
Nghiêm Thừa Trì nhìn động tác dựa dẫm của cô bé vào mình, giọng nói cũng trở nên dịu dàng.
chỉ là..
Bác sĩ muốn 5nói lại thôi, sắc mặt có chút kì lạ.

Chỉ là cái gì?
Sắc mặt của Nghiêm Thừa Trì trầm xuống, không hiểu sao trái tim anh đau nhói lên.

Chỉ là cô chủ nhỏ ngủ quá say, đợi cô bé ngủ đủ rồi tự nhiên sẽ tỉnh dậy.
Bác sĩ miễn cưỡng nói hết một mạch.
Một đám vệ sĩ ở bên ngoài nghe vậy không nhịn được cười khi thành tiếng.

Còn có anh trai và Tiểu...
Mạt Mạt ngủ mê man, lại lẩm bẩm một tiếng.

Tiểu gì?
Nghiêm Thừa Trì cau mày, nhìn cô công chúa nhỏ đang nói mơ.
Hồi lâu sau, anh vẫn không thấy Mạt Mạt có dấu hiệu tỉnh lại.

Tại sao lâu như vậy mà Mạt Mạt vẫn chưa tỉnh?
Nghiêm Thừa Trì đặt tài liệu xuống, sai người tìm bác sĩ.

Cậu Trì đợt một 9lát, để tôi kiểm tra xem.
Cô bé vẫn còn nhớ đến cậu nhóc mập ở công viên giải trí sao? Sắc mặt Nghiêm Thừa Trì căng cứng, bàn tay ôm cô bé lặng lẽ siết chặt, bế công chúa nhỏ rời khỏi bệnh viện.
Trong phòng ngủ của biệt thự Một dáng người nhỏ bé thức giấc, lén lút từ trong chăn bò xuống, nấp sau tấm rèm cửa rút điện thoại di động ra.
Còn lại anh lo lắng như vậy, trái lại cô bé ngủ không biết trời trăng gì.
Nghiêm Thừa Trì biết cô bé không sao rồi mới quấn cô bé trong chăn bế lên, chuẩn bị rời khỏi bệnh viện.

Em sai rồi, lần sau nhất định sẽ sửa..
Mạt Mạt không chút do dự nhận sai, áy náy cam đoan.
Khuôn mặt nhỏ bé hồng hào nhăn nhó, do dự mãi mới đưa ngón tay ra dấu,
Nếu có lần sau, em nhất định sẽ bớt ăn một miếng!
Hãn Hãn:
...


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.