Chương 348: Con gái của anh là con gái của cô! (7)


Vừa rồi cô nhóc còn liều mạng diễn kịch, bây giờ nghe thấy tiếng điện thoại mới sốt ruột đi qua đi lại.

Cơ thể tròn trịa l8ập tức ngồi thụp xuống, tay cô bé cầm điện thoại, gương mặt xinh xắn rầu rĩ,
Nhận cũng bị mắng, không nhận cũng bị mắng, công ch3úa nhỏ thật đáng thương!
Hạ Trường Duyệt đứng bên đường, thấy không có ai nhận điện thoại, cô đưa tay đón xe, đọc nhanh địa chỉ.9
Cô nàng vội vàng ngồi xuống bên cạnh Hạ Trường Duyệt, bắt đầu ba hoa.
Ngay cả Hãn Hãn ở bên cạnh đang ra sức nháy mắt ra dấu với cô, cô cũng không để ý.
Hãn Hãn ngồi một bên, cậu canh đúng thời cơ, cơ thể mũm mĩm tuột khỏi ghế sô pha, đôi chân vừa nhỏ vừa ngắn rón rén bước từng bước chuẩn bị đánh bài chuồn.
Vừa đi được hai bước, cậu liền phát hiện một ánh mắt sắc bén đang liếc về phía mình.

Reng reng...
Điện thoại trên bàn đột nhiên kêu vang.

Đ5iện thoại của con!
Hãn Hãn vừa nghe thấy tiếng chuông, vội vàng chộp lấy điện thoại, đang chuẩn bị nhận thì chuông cửa bỗng dưng réo ầm ĩ.

Anh ơi, em bị Tiểu Duyệt Duyệt phát hiện rồi...
Chỉ một câu đơn giản cũng khiến Hãn Hãn rùng mình! Nhìn Nhan Linh đang đi ra cửa, cậu nhóc sợ tới mức nhảy dựng trên ghế sô pha,
Dì, đợi một chút...
Cạch!
Nhan Linh vừa vặn núm cửa thì kinh ngạc quay đầu lại nhìn cậu nhóc.
Hãn Hãn mũm mĩm đứng trên ghế xô pha, nhìn Hạ Trường Duyệt với gương mặt tái mét đang đứng ở cửa, bàn tay mũm mĩm giơ lên ôm mặt, cậu kêu lên một tiếng.

Linh Nhi, sáng nay cậu nói với tớ, cậu gọi điện cho Mạt Mạt lúc nào vậy?
Hạ Trường Duyệt hít sâu một hơi, ngồi lên ghế sô pha.

Mới ngày hôm qua thôi, tớ nói rồi, công chúa nhỏ không sao cả, con bé rất ngoan...
Nhan Linh vừa biết là cô hỏi chuyện này thì thở phào nhẹ nhõm.
Chung cu.
Nhan Linh đang đắp mặt nạ, vừa véo vào gương mặt đẹp trai của Hãn Hãn, vừa tự xoa dịu tâm trạng lo lắn6g, nghĩ rằng bản thân bị bắt buộc trở thành đồng lõa...

Còn rất nhiều chi tiết chưa bàn đến, nhưng hiện giờ tớ muốn nói với cậu một chuyện còn quan trọng hơn chuyện kịch bản.
Hạ Trường Duyệt đi đến phòng khách, bỏ túi xách xuống, xoay người nhìn thẳng Nhan Linh.

Hả, chuyện gì? Cậu đừng nghiêm túc như vậy, tớ sợ lắm...
Nhan Linh chợt lạnh sống lưng, eo dựng thắng.
Tiêu đời rồi...

Tiểu Duyệt Duyệt, sao cậu về nhanh vậy? Chuyện kịch bản bàn xong rồi sao?
Nhan Linh nhìn đồng hồ, gỡ mặt nạ ra, quay đầu hỏi.

Có lẽ Tiểu Duyệt Duyệt về rồi, dì đi mở cửa.
Nhan Linh vừa ẩn giữ mặt nạ, vừa đi ra cửa.
Hãn Hãn chớp chớp đôi mắt to tròn đen láy, sau đó ẩn nhận điện thoại đang reo vang kia.
Cậu nhóc lập tức đời người, đứng im không dám động đậy.
Cậu ngoan ngoãn giơ hai tay lên, tỏ vẻ đáng thương,
Tiểu Duyệt Duyệt, con sai rồi...

Chuyện gì thế này?
Nhan Linh giật mình, nhìn thấy Hãn Hãn đột nhiên nhận lỗi, cô giống như người bị mắc kẹt trong làn sương mù.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.