Chương 360: Cảnh tượng chấn động lòng người! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 626 chữ
- 2022-02-06 12:51:59
Cô ta là người cao ngạo, lại luôn ỷ vào thân phận đại tiểu thư của mình, mặc sức coi khinh người khác.
Bây giờ nhà họ Gi8ang đang lâm vào cảnh bi đát, e rằng những ngày tháng an nhân của cô ta sẽ chấm dứt, chẳng trách không kìm được kích động.
3
Xe chạy được một đoạn, Nghiêm Thừa Ti liền ném di động cho Hạ Trường Duyệt,
Bật định vị trong điện thoại lên, sau đó thông9 báo tình hình của chúng ta với cảnh sát.
Chúng ta không rõ đối phương có bao nhiêu người, nếu em sợ thì có thể xuống x6e ở đầu đường trước mặt.
Tôi không xuống!
Hạ Trường Duyệt trả lời không hề nghĩ ngợi, không màng giải thích gì với Nghiêm Th5ừa Trì, cầm điện thoại của anh lên, vội vàng làm theo lời dặn của anh.
Không phải sau khi tìm ra sản phẩm có vấn đề thì đã bị niêm phong rồi sao?
Nhìn cánh cổng lớn đã rỉ sét ở trước mặt, Hạ Trường Duyệt ngạc nhiên hỏi.
Thế mà Giang Minh Na lại không thèm tránh bị nghi ngờ, ngang nhiên đưa Mạt Mạt đến địa bàn của nhà họ Giang.
Là cô ta giận quá mất khôn, hay là thật sự không sợ chết? Nếu là cái trước, thì cô ta đúng là một kẻ ngu ngốc ngoài mạnh trong yếu.
Nhà máy rất lớn, đường rất tối, Hạ Trường Duyệt mới đi vài bước đã suýt vấp phải cục đá trên đường.
Nghiêm Thừa Trì đỡ lấy cô, để cô đứng vững,
Đi theo tôi.
Giọng nói trầm khàn hấp dẫn của anh đầy sức quyến rũ mê hoặc lòng người.
Hạ Trường Duyệt hơi ngẩn ra, rồi ngoan ngoãn đi theo anh tiến lên phía trước.
Vừa rồi anh không nghe Giang Minh Na nói sao? Cô ta muốn gặp hai chúng ta cùng một lúc, nếu không Mạt Mạt sẽ gặp nguy hiểm
Hạ Trường Duyệt chỉ hơi giật mình, rồi hất tay Nghiêm Thừa Trì ra, mở cửa xe, đi xuống trước.
Nghiêm Thừa Trì nhìn bóng dáng dứt khoát của cô, ánh mắt hơi lóe lên.
Nhớ lại Mạt Mạt vẫn đang nằm trong tay Giang Minh Na, anh không nói gì thêm, liền đẩy cánh cổng sắt ra, đi vào bên trong.
Nhưng nếu là cái sau, vậy công chúa nhỏ gặp nguy hiểm rồi...
Em ở trên xe chờ tôi.
Nghiêm Thừa Trì nhìn lướt qua nhà máy tối lờ mờ, bỗng vươn tay, đè cái tay đang định mở cửa xe của Hạ Trường Duyệt lại.
Không được, tôi cũng muốn vào trong.
Nhận được câu trả lời của cô, Nghiêm Thừa Trì chỉ nhìn cô thật sâu rồi bỗng đạp mạnh chân ga, tăng tốc độ xe lên mức cao nhất, lao vọt đi như mũi tên rời cung.
Két...
Chiếc xe thể thao dùng trước cổng một nhà máy.
Hình như đây là nhà máy gặp sự cố đầu tiên của nhà họ Giang.
Lúc đi đến ngã tư, Nghiêm Thừa Trì bỗng khựng lại, lấy điện thoại ra, gọi lại cho số máy vừa rồi.
Cô bảo chúng tôi tới, chúng tôi đã tới rồi đây.
Đi vào trong, đến căn phòng trong cùng!
Giọng điệu trịch thượng của Giang Minh Na vang lên trong điện thoại.
Nghiêm Thừa Trì chau mày nhưng không nổi cáu, lập tức cúp máy, nắm lấy tay Hạ Trường Duyệt, dẫn cô đi vào trong.
Hạ Trường Duyệt ngẩn ra.
Anh nắm chặt tay cô, nhiệt độ của bàn tay to dày hơi cao, cô vô thức muốn rút tay về.
Tôi dắt em đi, đi nhanh chút!
Nghiêm Thừa Trì hờ hững lên tiếng, như là đang giải thích.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.