Chương 364: Tình cảm không thể kiểm soát (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 585 chữ
- 2022-02-06 12:52:20
...
Hạ Trường Duyệt nhận lấy Mạt Mạt từ tay bác sĩ, thở phào nhẹ nhõm, vừa ngẩng đầu đã chạm phải ánh mắt dò xét của Nghiêm Thừa 8Trì.
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh tựa như một vực xoáy sâu hoắm, muốn hút linh hồn cô vào trong.
Hạ Trường Duyệt vừa dứt lời, trong mắt Nghiêm Thừa Trì ánh lên vẻ suy nghĩ sâu xa.
Bây giờ Mạt Mạt là con gái của anh, thể mà Hạ Trường Duyệt lại có thể liều mình cứu cô bé, là do thật sự áy náy, hay là thật ra trong lòng cô còn quan tâm đến anh? Cho nên mới không muốn anh đau lòng? Công chúa nhỏ mơ màng tỉnh lại trong vòng tay Hạ Trường Duyệt, chớp đôi mắt to tròn trong veo, ngây thơ giơ tay dụi mắt.
Đó là công chúa nhỏ của cô, cô lao tới theo bản năng, hoàn toàn không kịp nghĩ tạ6i sao.
Nhưng bây giờ, cô nhất định phải tìm một lí do hợp lí để giải thích cho phản xạ bản năng của cô, nếu không, nhất đị5nh Nghiêm Thừa Trì sẽ nghi ngờ.
Nếu một ngày nào đó, Nghiêm Thừa Trì biết được sự thật, thì những lời cô từng nói sẽ biến thành lưỡi dao làm cho người khác bị tổn thương.
Cô không muốn, nhưng cô lại không còn sự lựa chọn nào khác...
Tại sao lại liều3 mình cứu Mạt Mạt?
Nghiêm Thừa Trì nhìn cô chằm chằm, không bỏ qua biểu hiện nào trên mặt cô, giọng nói hờ hững, không đoán được 9tâm tư.
Hạ Trường Duyệt im lặng.
Chợt đụng phải vết máu nhỏ trên mặt, cô bé xuýt xoa vì đau, rồi như bỗng nhớ lại những việc đáng sợ đã trải qua trước đó, lập tức khóc òa lên! Thấy Hạ Trường Duyệt ôm mình, cô bé bỗng nhào vào lòng cô, ôm chặt lấy cổ cô,
Cục cưng sợ chết mất, sau này cục cưng không dám ra khỏi nhà nữa đâu, hu hu...
Không sao rồi, không có chuyện gì nữa rồi...
Hạ Trường Duyệt ôm lấy Mạt Mạt, nhận ra cảm xúc của cô bé không ổn, bèn vội gật đầu ra hiệu cho Nghiêm Thừa Trì, muốn bể cô bé xuống xe cứu thương để dỗ dành.
Tay của em đang bị thương, để tôi bế con bé cho.
Nghiêm Thừa Trì bước tới, đón lấy Mạt Mạt từ trong lòng Hạ Trường Duyệt, quay người bước xuống xe trước.
Tôi cũng là một người mẹ, Mạt Mạt rất đáng yêu.
Huống hồ, nếu không phải vì muốn đi tìm tôi, con bé sẽ không bị Giang Minh Na bắt đi...
Nói rồi Hạ Trường Duyệt chột dạ cúi đầu xuống, cánh tay ôm Mạt Mạt hơi run rẩy.
Cô sợ Nghiêm Thừa Trì không tin, lại cũng sợ anh tin.
Muốn lừa gạt người khác, thì càng phải dùng nhiều lời nói dối hơn.
Đổi người bể, Mạt Mạt bỗng giật mình, quên cả khóc, nhìn đăm đắm vào Hạ Trường Duyệt bằng đôi mắt to ngập nước như muốn nói điều gì đó, nhưng cố nén lại, ngả cơ thể nhỏ nhắn mềm mại vào đầu vai Nghiêm Thừa Trì, khóc thút thít vô cùng đáng thương.
Thấy Mạt Mạt từ nhỏ đã không sợ trời không sợ đất bây giờ lại sợ hãi đến vậy, Hạ Trường Duyệt lo lắng đi theo bên cạnh cô bé.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.