Chương 365: Tình cảm không thể kiểm soát (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 608 chữ
- 2022-02-06 12:52:18
Lên xe.
Nghiêm Thừa Trì mở cửa ghế phụ phía trước, không hỏi ý kiến Hạ Trường Duyệt đã giúp công chúa nhỏ cho cô, mình thì ngồi vào ghế lái khởi độn8g xe lái đi.
Nhìn xe nhanh chóng lái về hướng biệt thự của anh, trong lòng Hạ Trường Duyệt bỗng hồi hộp.
ùng ục!
Tiếng bụng sôi vang lên rất không đúng lúc.
Hạ Trường Duyệt nhìn xuống công chúa nhỏ trong lòng, mới nhớ ra cô bé đã bị Giang Minh Na bắt đi lâu như vậy, chắc là đói bụng lắm.
Khi cô bê đồ ăn lên bàn thì đã thấy hai ba con bọn họ lần lượt ngồi vào bàn.
Nghiêm Thừa Trì đang ngồi trên ghế, Mạt Mạt đang ngồi trên đùi anh, cặp mắt của hai ba con đều đang nhìn chằm chằm vào những món ăn trên tay cô.
ùng ục!
Lại một tiếng bụng kêu réo lên, lần này phát ra từ phía Nghiêm Thừa Trì.
Hạ Trường Duyệt ngây người, lập tức nhìn anh với vẻ bất ngờ.
Gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Nghiêm Thừa Tì không lộ ra bất cứ dao động nào, như thể tiếng bụng sôi vừa rồi chỉ là ảo giác của Hạ Trường Duyệt.
Ba dẫn con đi ăn cơm.
Anh ung dung bước lên trước, đón Mạt Mạt từ trong tay của Hạ Trường Duyệt.
Cô cho rằng anh chán ghét cô3 như vậy sẽ không để cô bước chân vào biệt thự của anh nữa, nhưng giờ...
Hạ Trường Duyệt có chút sợ hãi khi ở gần anh, sợ sẽ không thể kiểm s9oát được bản thân mà lộ ra sơ hở, nhưng lại không kìm nén được mong muốn gần gũi anh hơn, gần hơn một chút nữa...
Két!
Chiếc xe thể thao dừ6ng lại trước cổng biệt thự.
Hạ Trường Duyệt bình tĩnh trở lại, vừa định trao Mạt Mạt lại cho Nghiêm Thừa Trì thì Mạt Mạt đột nhiên nắm chặt v5ạt áo của cô,
Công chúa nhỏ rất sợ, không muốn dì Hạ đi...
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo có chút tái nhợt xen lẫn vài vệt máu và đôi mắt to tròn, khiến cô bé trông đáng thương không tả nổi.
Trong vòng nửa tiếng cô đã nấu xong một vài món ăn thường ngày với màu sắc và mùi vị thơm ngon.
Nấu cơm thì quá chậm, vì vậy cô quyết định nấu một bát pasta hình nơ, phù hợp cho cả người lớn và trẻ em.
Trái tim Hạ Trường Duyệt nhói một cái, lại ôm cô bé vào lòng,
Được, không đi, không ai đi hết, ở lại cùng với Mạt Mạt, đừng sợ.
Mãi cho đến khi bước vào biệt thự của Nghiêm Thừa Trì, Hạ Trường Duyệt mới ý thức được mình vừa nói gì.
Khi một mình đối mặt với Nghiêm Thừa Trì, cô không còn là bản thân mình nữa, cứ ôm lấy Mạt Mạt không biết phải làm gì.
Hạ Trường Duyệt ngây người bất động mấy giây rồi mới nhớ ra bây giờ là nửa đêm, người giúp việc trong biệt thự chắc là đã ngủ hết rồi.
Cô chớp mắt tiến lên trước,
Mạt Mạt vừa mới bị kinh sợ, ăn thức ăn thanh đạm chút được không?
Hạ Trường Duyệt nói xong thì phát hiện lời nói của mình còn có ý nghĩa khác, lại vội vàng bổ sung,
Ý tôi là, anh...
Nghiêm Thừa Trì dừng bước quay đầu nhìn cô.
Đôi mắt anh lóe lên tia sáng,
Ừ
một tiếng nhỏ gần như không nghe được.
Hạ Trường Duyệt rất nhanh nhẹn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.