Chương 403: Nghiêm thừa trì nổi cơn ghen! (4)


Hạ Trường Duyệt bất an đứng ở cổng đợi tầm mười phút cũng không thấy Nghiêm Thừa Trì đi ra.

Cô yên lặng ngẩng đầu nhìn anh bảo vệ trẻ, tí8nh toán nếu cô van nài, liệu bảo vệ có mở cổng cho cô đi không nhỉ? Đang suy đi tính lại, cô chợt liếc thấy một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi rảo bư3ớc từ trong biệt thự đi ra.

Gương mặt tuấn tú đáng ghen tị của Nghiêm Thừa Trì vẫn chẳng có cảm xúc, khiến người ta nhìn không thấu, như9ng vẫn đẹp trai điên đảo.
Một giây sau, nhớ ra điều gì đó, cô bất chợt ngẩng đầu lên.

Nghiêm Thừa Trì, có phải anh nhớ lầm rồi không? Trường quay của đoàn phim 'Gặp gỡ' và Tập đoàn Nghiêm thị đâu có cùng đường.
Vốn dĩ là anh không tiện đường đưa cô đi...

Hôm nay đi thị sát công ty con.
Ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì hơi lóe lên, anh bàng quan trả lời, đưa tay mở cửa xe, quay đầu nhìn cô,
Còn không lên xe?
Thần kinh Hạ Trường Duyệt run lên, vội vàng đi vòng qua xe, chui vào ghế lái phụ.
Trong lòng lại ảo não.
Hôm qua cô không bị ma nhập, sao lại hỏi anh rốt cuộc có hôn hay không chứ? Xấu hổ chết đi được...
Hạ Trường Duyệt đang bối rối nhớ lại thì bỗng dưng có một bóng râm từ trên đỉnh đầu phủ xuống, giọng nói như tiếng đàn Cello vang lên bên tại.
Đang định thắt dây an toàn thì một cánh tay bỗng đưa qua người cô, chụp được dây an toàn trước.
Cơ thể cường tráng bỗng hướng đến sát người cô, khoảng cách giữa hai người rất gần, cô thậm chí có thể ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng trên người anh, đôi môi mỏng của anh như có như không lướt qua mặt cô.
Trước mắt Hạ Trường Duyệt như xuất hiện cảnh tượng nụ hôn bất ngờ của anh tối qua, gương mặt xinh xắn bất giác đỏ bừng, cô thực sự không dám nhìn anh.
Rõ ràng anh đi không chậm, nhưng lại khiến người ta có cảm giác anh đang rất thong dong nhàn nhã.
Thấy6 anh đi ra, Hạ Trường Duyệt lập tức rụt chân lại, bỏ luôn suy nghĩ vừa rồi.
Nhưng lúc nhìn vào đôi môi mỏng của anh, nhớ lại lời mình th5ốt ra khi ở trên ghế sô pha vào tối qua, cô lập tức xấu hổ đỏ mặt, cố nén suy nghĩ bỏ chạy xuống, lúng túng dời mắt, không nhìn vào môi anh nữa.
Cô ngừng thở, quay đầu nhìn ra cửa sổ xe, mặc niệm trong lòng.
A di đà Phật...
Coi anh ấy là khúc gỗ, chỉ là một khúc gỗ mà thôi...

Đi thôi, tôi tiện đường đưa em đi.
Nghiêm Thừa Trì nhấn mạnh hai chữ
tiện đường
.
Hạ Trường Duyệt lặng lẽ đi theo anh, oán thầm trong lòng.
Anh không cần nhấn mạnh hai chữ
tiện đường
, cô cũng tự biết, không tiện đường thì anh đâu có chở cô...

Em nóng lắm sao?
Tiếng chế nhạo của Nghiêm Thừa Trì chậm rãi vang lên.

Hạ Trường Duyệt khẽ giật mình, chợt quay đầu nhìn anh, gật đầu giải thích,
Vừa rồi chán quá nên tôi chạy hai vòng quanh cổng.

Đúng là hơi nóng thật, anh mở điều hòa trong xe lên đi.

Tôi còn tưởng em nhìn thấy tôi rồi nhớ lại chuyện gì đó...
Nghiêm Thừa Trì nói một nửa rồi cố ý dừng lại, liếc nhìn cô.


Cái đó...

Tôi sắp muộn giờ rồi, anh mau lái xe đi.
Cái gọi là chột dạ, chính là nói Hạ Trường Duyệt hiện giờ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.