Chương 410: Bí mật động trời (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 552 chữ
- 2022-02-10 10:57:53
Nhan Linh nheo mắt, đậy kĩ tuýp thuốc, nhét vào túi xách.
Lúc rút tay ra khỏi túi, cô tiện thể lấy luôn chùm chìa khóa ra.
Cô nhìn vào móc chìa khóa bị thiếu mất một con búp bê, đồng tử cô co lại, tay cầm móc khóa đột nhiên siết chặt.
Cô bắt gặp móc k3hóa này trên phố, lúc đó cô mua ngay không chút do dự.
xé rách quần áo cô.
Sau đó, thân dưới của cô bị kéo căng, xé rách đau đớn, cơn đau lan ra khắp người.
Động tác của gã rất nóng vội, cũng rất thô lỗ.
Cô chỉ cảm thấy thân thể người đàn ông bế cô rất nóng.
Trong xe tối tăm, ánh sáng hắt tới từ phía sau, cô cố gắng mở mắt, nhưng vẫn không thấy mặt mũi của gã ta.
Ngay sau đó, người đàn ông đột nhiên cúi đầu hôn cô...
Trước khi mất đi ý thức, cô chỉ cảm thấy toàn thân đau không chịu nổi...
Nghĩ đến đây, Nhan Linh đang ngồi ở trên ghế bất giác run rẩy, cuộn người lại ôm chặt đầu gối.
Chuyện sau đó, cô không nhớ rõ nữa.
Đến khi cô tỉnh lại thì trời vẫn còn tối đen.
Ý thức được đã xảy ra chuyện gì, đầu óc trống rỗng, cô run rẩy mặc quần áo đã rách bươm vào người, sau đó hoảng loạn quay đi, nhanh chóng đẩy cửa, lao xuống xe.
Thậm chí cô còn không có dũng khí quay đầu nhìn lại người đàn ông đã cưỡng hiếp mình...
Nhớ 5lại những gì xảy ra buổi tối hôm đó, sắc mặt của Nhan Linh lập tức tái nhợt, trán rịn đầy mồ hôi.
Tay cô càng siết chặt móc khóa...
Thật tình cô cũng không nhớ rõ, chuyện lúc đó rốt cuộc xảy ra như thế nào.
Cô thích chiếc móc khóa bởi vì tạo hình cặp thai long phụng, cực kì giống 9hai cục cưng lúc còn nhỏ.
Tính ra cô đã dùng cái móc khóa này mấy năm rồi mà vẫn cứ tiếc nuối không muốn đổi.
Không ngờ b6uổi tối hôm đó vừa ra khỏi nhà, chẳng những cô đánh mất sự trong trắng của mình, mà còn mất luôn con búp bê cô thích nhất...
Cô chỉ nhớ bản thân mơ mơ màng màng nhận được điện thoại của Hạ Trường Duyệt, nói công chúa nhỏ mất tích, nên hốt hoảng chui ra khỏi chăn, hấp tấp cầm chìa khóa, điện thoại, mang theo một ít tiền lẻ rồi lập tức chạy ra ngoài.
Nhưng lúc đó đã quá khuya, cô không đón được taxi trên đường.
Quá nôn nóng, cô cứ chạy mãi, không ngờ lúc băng qua đường, bất chợt bị một chiếc xe lao vào người! Khi vừa ngã xuống, đèn xe chói mắt chiếu vào mặt cô.
Cô mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông xuống xe, sau đó đi đến gần cô.
Sau đó nữa, gã ta bể cô vào trong xe.
Cô rất muốn nói chuyện, nhưng ý thức càng lúc càng mơ hồ, trước mắt cô chỉ còn lại một màn trắng xóa.
Nhiều ngày trôi qua, cô vẫn cho rằng mình không sao.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện xảy ra đêm hôm đó, mắt cô lại đỏ hoe không kiềm chế nổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.