Chương 423: Mật mã hạnh phúc (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 511 chữ
- 2022-02-10 10:57:53
Cô lẩm bẩm một mình rồi tiếp tục nấu món tiếp theo.
Chỉ chốc lát sau, mùi cá hấp bắt đầu tỏa ra...
Thôi xong rồi, vừa nãy q8uên canh giờ, không biết đã chín hay chưa nữa?
Hạ Trường Duyệt mở nắp ra nhìn, thoáng lúng túng cầm đũa chọc chọc thịt cá.
Ăn thử3 là biết.
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên trêu chọc.
Hạ Trường Duyệt quay đầu lại, mới phát hiện Nghiêm Thừa Trì đã quay lại 9từ lúc nào.
Anh thay sang bộ đồ mặc ở nhà màu trắng, khiến cả người anh dịu hẳn đi, đến cả nụ cười bên môi cũng mang đến cảm giác t6rìu mến.
Thấy Hạ Trường Duyệt ngây người nhìn, ánh mắt Nghiêm Thừa Trì chợt lóe lên.
Anh bước đến sau lưng cô, vòng tay qua5 hông, cầm đôi đũa trong tay cố, gắp một miếng cá đút vào miệng cô.
Hạ Trường Duyệt máy móc nuốt vào, định xoay người đi, nhưng người lại đang bị anh giam cầm trong lồng ngực.
Cô vừa định đẩy anh ra, thì nghe thấy giọng anh hỏi sát bên tai:
Nấu những món gì vậy?
Có cá hấp, thịt bò xào cần tây...
Hạ Trường Duyệt xòe đầu ngón tay ra đếm, rồi ngẩng đầu lên nói tiếp,
Tôi còn hầm một nồi canh xương, bỏ thêm củ từ và câu kỷ tử để bồi bổ cơ thể.
Nghiêm Thừa Trọnghe cô điểm danh món ăn, nụ cười trên môi càng rộng hơn.
Đều là những món anh thích ăn...
Anh tóm gọn tóc mái lòa xòa trước mặt cô rồi vén ra sau tai cho cô.
Cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ trên người anh, cô bứt rứt cựa quậy, nhìn chằm chằm nồi cá hấp trước mặt, chu môi nói,
Chín rồi.
Ừ.
Nghiêm Thừa Trì thản nhiên đáp một tiếng, lại không buông cánh tay đang vòng quanh eo cô ra.
Lưng Hạ Trường Duyệt dán lên lồng ngực vạm vỡ của anh.
Cô cảm nhận rất rõ nhịp tim của anh, còn cả nhiệt độ cơ thể nóng rẫy nữa...
Nhớ lại vừa rồi đứng cạnh cửa, nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của cô bận rộn trong phòng bếp, không hiểu sao trong lòng anh lại có cảm xúc rung động.
Rõ ràng chỉ có thêm một người, vậy mà căn biệt thự lạnh lẽo của anh lại có thêm không khí gia đình.
Có điều...
Cơ thể tôi có cần bồi bổ hay không, em biết rất rõ.
Tôi sợ bồi bổ thêm nữa, em sẽ không chịu nổi.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lướt qua tia đen tối, nhấn từng từ.
Sao tôi lại không chịu nổi...
Hạ Trường Duyệt vô thức hỏi, nhưng vừa bật thốt lên, liên hiểu ra ý của anh, đỏ bừng cả mặt.
Cô chợt ngẩng đầu lên, nhìn Nghiêm Thừa Trì chỉ chờ chực trêu chọc cô, giơ tay đặt lên ngực anh, vừa định đẩy anh ra thì cả người đã bị anh xoay lại ấn lên tường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.