Chương 427: Mật mã hạnh phúc (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 565 chữ
- 2022-02-10 10:57:53
Cô muốn làm như chết rồi, nhưng lại có người không cho.
Biên kịch Hạ, cậu Trì nói anh ấy không hiểu cảnh quay vừa rồi cho lắm, gọi cô đến gi8ải thích cho anh ấy nghe.
Trợ lý Kim bước nhanh tới chỗ Hạ Trường Duyệt, cung kính nhắc nhở.
...
Trong lòng Hạ Trường Duyệt hơi hồi hộp. 3
Đôi mắt thâm thúy như có ngọn đuốc âm ỉ cháy nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười làm người ta sởn gai ốc.
Hạ Trường Duyệt bị anh nhìn mà tê dại cả da đầu.
Cô vừa định lùi ra sau thì đạo diễn đã gọi cô lại.
Phòng nghỉ nơi này chỉ có mấy cá6i ghế, một đĩa trái cây và nước trà đặt trên một cái bàn nhỏ.
Vóc người có thể so được với siêu mẫu của Nghiêm Thừa Trùngồi vững vàng trên g5hế, hai chân lười biếng bắt tréo, nhìn từ xa lại thì thấy cái ghế có vẻ rất nhỏ.
Nghe tiếng bước chân, Nghiêm Thừa Trùngẩng đầu nhìn về phía cô.
Biên kịch Hạ, mau lại đây ngồi, cậu Trì rất thích cảnh quay vừa rồi, muốn cô chia sẻ cho anh ấy nghe cảm hứng sáng tác của cô.
...
Nghe đạo diễn nói vậy, Hạ Trường Duyệt không bước chân nổi.
Cảm hứng sáng tác của cô, chẳng phải là chính cái người muốn nghe chuyện xưa đang ngồi đằng kia sao...
Tôi nhớ đạo diễn còn có việc cần làm? Có biên kịch Hạ giải thích kịch bản cho tôi là đủ rồi, ông cứ đi làm việc của ông đi.
Nghiêm Thừa Trì bê cốc trà trên bàn lên, thản nhiên nói.
Quả nhiên, anh nhận ra rồi.
Hạ Trường Duyệt lấy tư thể hi sinh quên mình, kéo áo khoác trên người, đi lướt qua trợ lý Kim về phía lá9n nghỉ.
Lán nghỉ tạm thời dựng không tốt bằng phòng nghỉ trong trường quay chính của đoàn làm phim.
Vậy tôi ra ngoài trước.
Đạo diễn không do dự, đứng lên ngay.
Lúc đi tới cửa, ông ta còn không quên nhắc nhở Hạ Trường Duyệt không được thất lễ với Nghiêm Thừa Trì.
Hạ Trường Duyệt đâm lao phải theo lao, chỉ có thể căng da đầu đi vào, Thấy khuôn mặt đẹp trai không chút cảm xúc của Nghiêm Thừa Tì, cô gần như không đoán được rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì.
Chẳng lẽ cô phải thật sự nói cho anh biết cảm hứng sáng tác là gì sao?
Tôi cho rằng em có chuyện muốn giải thích với tôi.
Nghiêm Thừa Trùmân mê mép cốc, gằn từng chữ qua cặp môi mỏng.
...
Thôi xong rồi, quả nhiên là anh đến hỏi tội! Hạ Trường Duyệt nhíu chặt mày lo lắng.
Giải thích? Phải giải thích thế nào đây? Nếu cô trực tiếp nói lời xin lỗi, thì có phải sẽ tránh được kết cục chết thảm hay không? Nhưng tình yêu của họ không phải chỉ là chuyện riêng của anh.
Cô lấy kỉ niệm của mình viết lại thành một câu chuyện, không chỉ mặt gọi tên anh, tại sao phải nói xin lỗi với anh?
Không biết nói như thế nào hả?
Nghiêm Thừa Trì đặt cốc trà xuống, chậm rãi thả chân xuống đứng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.