Chương 432: Chấn động! phiên bản nhí của anh! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 539 chữ
- 2022-02-10 10:57:53
Á!
Cô còn chưa dứt lời đã bị Nghiêm Thừa Trì nhéo một cái bên mạn sườn nhạy cảm.
Lát sau, cô nghe thấy tiếng anh nghiến răng ng8hiến lợi,
Trong mắt em, tôi xấu xa đến thế kia à?
Rõ ràng chính anh là người không muốn có bất cứ quan hệ nào với tôi.
Hạ Trường Duyệt đặt máy tính xuống, ghé mắt nhìn vào trong sân Mạt Mạt đang vui vẻ đi theo bảo mẫu chuẩn bị ra ngoài mua bánh kem, hoàn toàn không nhận thấy sự cô đơn hụt hẫng của mẹ mình.
Hạ Trường Duyệt muốn xuống nhà, quản gia đột nhiên từ xó xỉnh nào đó đi ra cản cô lại.
Anh cúi xuống mân mê cặp môi mọng của cô, phả khí như thôi miên,
Tôi không ngại chứng thực lời vừa nói ngay l5ập tức đầu, nhé?
Đểu cáng! Hạ Trường Duyệt thầm phỉ nhổ trong lòng, mà Nghiêm Thừa Trì như biết tỏng, cúi đầu chặn môi cô lại.
Nụ hôn kết thúc, anh mỉm cười, nhìn đăm đăm gò má đỏ bừng của cô,
Tôi còn có thể đểu cáng hơn nữa, em muốn thử không?
..
Hạ Trường Duyệt thở hổn hển, theo quán tính né sang bên cạnh.
Má cô đã hết sưng từ lâu, nhưng Nghiêm Thừa Trì vẫn không cho cô đến đoàn làm phim làm việc.
Một ngày ba lần bôi thuốc trị sưng tiêu viêm lên mặt, cô lo mặt của mình sắp bị thứ thuốc này hủy hoại rồi...
Lúc này có thật sự rất hận Tống Tâm Phi, tại cái bạt tai của cô ta làm hại cô đến giờ vẫn chưa được ra khỏi cửa.
Không biết Nghiêm Thừa Trì muốn nhất cô đến khi nào.
Sống lưng cứng ngắc của ông căng thẳng đến toát mồ hôi lạnh đầm đìa.
Cậu Trì, cậu còn không quay về, cô Hạ sẽ nhận ra điều khác thường đẩy...
Hạ Trường Duyệt chán nản ôm máy tính phơi nắng trên ban công.
Hai ngày rồi.
Anh ngẩng đầu nhìn trợ lý Kim,
Lái xe, đến bệnh viện.
Trong biệt thự.
Hơn n3ữa, hiện giờ tôi đã không còn là người yêu của anh nữa, anh nói thế sẽ khiến Tổng Tâm Phi hiểu lầm...
Nhìn thấy ánh mắt dữ dằn của anh9, giọng Hạ Trường Duyệt càng lúc càng nhỏ.
Hóa ra em bất mãn vì chuyện này à?
Nghiên Thừa Trì xoay người, khóa cô giữa thân m6ình và lưng ghế.
Gương mặt xinh đẹp đỏ ửng vừa bị đánh cọ phải ngực của anh, cô đau đến rít lên.
Đừng ngọ nguậy!
Anh ghìm cằm cô, nhìn chằm chằm vào dấu tay in rõ ràng trên mặt cô, tim như bị bóp nghẹt, đau không thở nổi.
Tôi biết rồi.
Hạ Trường Duyệt không ra ngoài được, máy móc quay về phòng.
Cô ôm gối chọc kẻ bỉ ổi.
Cô Hạ, cậu Trì đang trên đường về, dặn cô ở nhà chờ cậu ấy.
Bây giờ á?
Hạ Trường Duyệt ngẩn ngơ, bất ngờ ngẩng đầu nhìn quản gia.
Giờ này vẫn sớm, chưa hết giờ làm việc, sao Nghiêm Thừa Trì lại về nhanh như thế:
Đúng vậy.
Quản gia kính cẩn đáp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.