Chương 436: Chấn động! phiên bản nhí của anh! (5)


Dòng xe cộ qua lại không dứt cản đường anh, đến khi anh băng qua đường bên kia, cậu nhóc vừa đứng đây mặt đối mặt với anh đã biến mất8 rồi, không khác gì một ảo ảnh trong làn sương mù.

Nhưng khuôn mặt nhỏ bé giống anh như đúc kia đã in sâu vào tâm trí anh! N3ghiêm Thừa Trì quay đầu lại nhìn xung quanh.
Cô ngồi xuống ôm choàng lấy cơ thể run rẩy của Hạ Trường Duyệt.
Hạ Trường Duyệt được Nhan Linh ôm vào lòng, cơ thể lạnh buốt dần trở nên ấm áp hơn, nhưng giọng nói của người đàn ông trong điện thoại vẫn vang vọng bên tai cô.
Nếu hình ảnh thoáng qua vừa rồi không phải là ảo giác của anh...
Bàn tay Nghiêm Thừa Trì đột nhiên siết chặt thành nắm đấm.
Trước mặt cô chỉ còn khuôn mặt phẫn nộ của Nghiêm Thừa Trì...
Anh nói, sau này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh.
Chỉ dựa vào dáng người quen thuộc và một chiếc ba lô, không thể chắc chắn rằng đứa trẻ đó là cục cưng bự.
Nhưng khuôn mặt đó...

Dinh dong!
Tiếng chuông cửa vang lên, Hạ Trường Duyệt làm như không nghe thấy.
Cô cuộn tròn người nằm trên mặt đất, ôm chặt lấy mình, đờ đẫn nhìn về phía trước.

Bên trong hình như có tiếng động?
.
Giọng nói của Nhan Linh vang lên ngoài cánh cửa, sau đó cửa được mở ra.
Bốn năm trôi qua rồi, có những tưởng mình sẽ không bao giờ nghe thấy giọng nói đó nữa.
Nhưng không ngờ, khi cô vừa ở bên Nghiêm Thừa Trì, cuộc gọi bí ẩn đó lại xuất hiện.
Có rất nhiều người đi bộ bên đường qua lại đông đúc, nhưng lại không thấy bóng 9dáng đứa trẻ đầu.
Anh không chắc liệu đó có phải là ảo giác của mình không.
Trong tâm trí, anh lần lượt nhớ lại nhữn6g lần gặp cục cưng bự.
Một cậu nhóc tinh ranh thích hành động một mình, chiếc ba-lô bọ rùa như là nét đặc trưng của cậu.
Nhưng anh chưa bao giờ thấy mặt cục cưng bự...
Ánh mắt anh nhìn cô không còn gì ngoài thù hận và ghê tởm...
Nước mắt rơi lã chã, Hạ Trường Duyệt muốn lau đi nhưng không thể nào lau hết được.
Dường như có một ý nghĩ lướt qua tâm trí anh, nhanh đến nỗi anh không thể nắm bắt được.
Đôi mắt Nghiêm Thừa Tìmờ đi, lấy điện thoại di động ra gọi một cuộc điện thoại.

Bên trong căn hộ.

Định vị vị trí của tôi, sau đó huy động mọi người phong tỏa khu vực này.
Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất tìm cho tôi một người!

Nhan Linh bước vào, lập tức giật mình khi thấy Hạ Trường Duyệt nằm co ro trên sàn.

Tiểu Duyệt Duyệt, cậu sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?
Nhan Linh vội vã ném túi và chìa khóa sang một bên, tiến lên trước.

Hạ Trường Duyệt, tôi thật sự hi vọng cô không quên tôi.

Có vẻ như cô đã quên lời cảnh báo của tôi, cần tôi nhắc lại...
Giọng nói như ma quỷ liên tục quấy rầy bên tai cô, Hạ Trường Duyệt vật vã giơ tay lên bịt tai lại.

Cô không thể làm tổn thương Nghiêm Thừa Trì, càng không thể mạo hiểm tính mạng của cục cưng bự và cục cưng nhỏ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.