Chương 459: Chấn động! phiên bản nhí của anh! (28)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 598 chữ
- 2022-02-10 11:03:27
Hạ Trường Duyệt lấy lại tinh thần, vội nhặt túi xách lên, mở điện thoại ra, hai tay run rẩy gần như không cầm được điện thoại.
Cô mở danh bạ, nhìn chằm chằm vào tên của Nghiêm Thừa Trì hồi lâu mới lấy hết can đảm bẩm gọi đi.
Tút...tút...
Điệ3n thoại đã kết nối, nhưng không ai bắt máy.
Sao không nói tiếp: Không dám nói à?
Giọng của Nghiêm Thừa Trì bất chợt trầm hẳn xuống, chữ nào chữ nấy đều chất chứa sự phẫn nộ,
Cần tôi nói thay cho em không? Hửm?
...
Mặt Hạ Trường Duyệt cắt không còn giọt máu, một linh cảm không lành trào dâng trong lòng cô.
Một giây sau, cô liền nghe giọng nói lạnh lùng như ma quỷ nơi địa ngục của Nghiêm Thừa Trì truyền vào tai.
Cảnh tượng kinh khủng trong giấc mơ kia thoáng chốc hiện lên trước mắt Hạ Trường Duyệt.
Tim cô bỗng thắt lại, vội vã xoay người vọt tới bên đường đón xe.
Đang lúc Hạ Trường Duyệt sắp tuyệt vọng thì cuối cùng cũng có người nhận cuộc9 gọi.
Alo?
Giọng nói trầm thấp nam tính vẫn lạnh lùng như trước.
Trong biệt thự, Bóng dáng mạnh mẽ và rắn rỏi của Nghiêm Thừa Trì đứng trước cửa sổ kính sát đất.
Anh cầm điện thoại di động trên tay, lạnh lùng nhìn về phía trước.
Ngoài cửa sổ, những cành cây đung đưa theo gió, ánh sáng và bóng tối đan xen vào nhau.
Trong phòng khách của biệt thự tràn ngập một bầu không khí ngột ngạt khó tả, như thế giới bị bao phủ bởi gió tuyết mùa đông.
Trong đầu cô chỉ còn lại một suy nghĩ: Anh ấy đã biết rồi...
Anh ấy đã biết Hãn Hãn là con của anh ấy rồi...
Hãn Hãn thường xuyên lén lút chuồn khỏi nhà trẻ một mình, không chừng là cô giáo nhầm lẫn.
Người đón thằng bé đi không nhất định là Nghiêm Thừa Trì.
Hạ Trường Duyệt, tôi chờ em đến giải thích với tôi, rốt cuộc Hãn Hãn là con của ai!
Dứt lời, điện thoại liền bị ngắt máy.
Hạ Trường Duyệt cảm thấy một luồng khí lạnh xộc mạnh từ lòng bàn chân lên thẳng đỉnh đầu.
Cô đứng chết trân tại chỗ như pho tượng.
Đầu ngón tay cầm di động của cô trắng bệch, siết chặt như muốn bóp nát điện thoại.
Ha.
Người đàn ông ở đầu dây bên kia cười giễu, nói với giọng mỉa mai,
Hạ Trường Duyệt, em tìm con của em mà lại đến chỗ tôi tìm, có thấy buồn cười không? Có liên quan gì đến tôi hả?
...
Tay cầm di động của Hạ Trường Duyệt bỗng siết chặt, cô vô thức thốt ra,
Cô giáo nói là Hãn Hãn được ba...
Nói nửa chừng, cô bỗng nhận ra mình suýt nói hớ, bèn cố kìm lại.
...
Bất chợt nghe thấy giọng anh, cổ họng củ6a Hạ Trường Duyệt như bị bóp nghẹt, hồi lâu sau vẫn không thốt ra được chữ nào.
Cô nên hỏi thế nào đây? Hỏi anh có phải đ5ã biết Hãn Hãn là con của anh không? Hỏi anh vì sao lại đón Hãn Hãn đi? Hay là hỏi anh có thể trả Hãn Hãn lại cho cô không? Trong đầu Hà Trường Duyệt lập tức lóe lên ngàn vạn ý nghĩ, cuối cùng, cô cố nén nỗi sợ hãi,
Nghiêm Thừa Trì, có phải Hãn Hãn đang ở chỗ anh không?
Cô không được cuống, nhất định không được cuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.