Chương 476: Anh thăm dò từng bước (1)



Trả lời tôi!
Nghiêm Thừa Trìnắm cằm của cô, mắt nhìn chằm chằm người cô.

Rõ ràng là cô để ý tới anh, tại sao lại cứ đẩy anh 8ra cho bằng được chứ? Rốt cuộc cô đang sợ cái gì?
Tôi không biết anh đang nói cái gì.

Tôi phải đi đưa kịch bản cho đạo diễn.3..
Hạ Trường Duyệt hoàn hồn lại, vội vàng đẩy Nghiêm Thừa Thì ra, nhưng đây vài cái rồi mà anh vẫn đứng yên tại chỗ.
Anh nhe9o mắt lại, vẫn nhìn chằm chằm cô.
Hơi thở bá đạo trên người anh bao phủ lấy cô, anh ôm cơ thể nhỏ xinh của cô vào trong lòng.6
Sau lưng dán trên ván cửa, phía trước là lồng ngực của anh, cô muốn tiến hay lùi đều không được.
Anh đừng để người ta đợi lâu, không lịch sự chút nào.
Cô vừa dứt lời, hơi thở trên người Nghiêm Thừa Trì lập tức trở nên lạnh lẽo.

Em thích thấy tôi và Diệp Minh Sa ở bên nhau vậy à?
Nghiêm Thừa Trì áp sát tới, kể đôi môi lên trán cô.
Trong cái tư thế này, có vẻ như anh đang hôn cô...
Ngoài cửa, mơ hồ truyền đến tiếng bước chân...
Nếu để người ta thấy tự thể hiện giờ của bọn họ, thì e là cô sẽ không thể tiếp tục ở lại đoàn làm phim nữa.
Thần kinh Hạ Trường Duyệt run lên, cô khẽ cắn môi, chợt nói:
Chắc là cô Diệp đang chờ anh ở bên ngoài.
Cô hơi khẩn trương 5gọi:
Nghiêm Thừa Trì...

Anh đây.
Nghiêm Thừa Trì đáp khẽ lại cố.
Chỉ hai chữ đơn giản, lại mang theo tình cảm sâu đậm lưu luyến, dường như bọn họ chưa từng cách xa nhau.
Hạ Trường Duyệt cứng đờ cả người, không biết nên nói cái gì cho phải.
Anh chậm rãi thu tay lại, nhìn cô đăm đắm một cái, rồi cất bước đi ra ngoài.
Hạ Trường Duyệt ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn nhân viên công tác đi ngang qua chào hỏi mình mà một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Đợi tới khi phản ứng kịp thì cô mới vội vàng đóng cửa phòng làm việc, tựa người trên ván cửa, mở to miệng thở dốc.
Người không biết còn tưởng rằng Nghiêm Thừa Trì quan tâm đến tiến độ quay của đoàn làm phim biết bao nhiêu.
Hạ Trường Duyệt ngây người.
Vì sao cô lại có cảm giác Nghiêm Thừa Trì biết cô đang suy nghĩ cái gì, rồi cố ý trêu chọc cô...
Nghe tiếng bước chân ngày càng gần, Hạ Trường Duyệt khẩn trương đến nỗi dừng cả hô hấp, hoàn toàn quên mất Nghiêm Thừa Trì đang hỏi cái gì.
Lúc cô cho rằng bọn họ nhất định sẽ bị người ta phát hiện, thì Nghiêm Thừa Trì chợt buông cô ra, lùi về sau một bước, tao nhã sửa sang lại vạt áo của mình, nước chảy mây trôi, giống như không dính nửa điểm trần gian.

Biên kịch Hạ, làm phiền cô để ý nhiều đến chuyện kịch bản.
Khi nhân viên công tác đi tới bên này, Nghiêm Thừa Trì vỗ vỗ vai cô gửi gắm trách nhiệm.
Cô chợt nhớ tới lời anh vừa nói, rồi liền trở nên căng thẳng.

Cô cất bước đi tới cạnh cửa sổ, khẩn trương thò đầu nhìn ra ngoài.

Thấy Diệp Minh Sa vẫn đứng bên ngoài, sắp chờ thành hòn vọng phu, Hạ Trường Duyệt nheo đôi mắt trong veo lại.

Giây kế tiếp, Diệp Minh Sa thấy Nghiêm Thừa Trì đi ra ngoài, cô ta hào hứng đẩy vệ sĩra, giống như một con bướm bay thẳng về phía anh, khoác tay lên cánh tay anh, nở nụ cười xinh đẹp, trông có vẻ như đang làm nũng với anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.