Chương 497: Quan hệ giữa bọn họ là thế nào? (2)


Đừng nói là Diệp Minh Sa không biết nên cứ tưởng Mạt Mạt là con anh, mà ngay cả chính bản thân anh cũng gần như nghĩ rằng8 Mạt Mạt giống như Hãn Hãn, cũng là con ruột của anh.


Ba, bế...
Cơ thể nhỏ nhắn trở mình, bàn tay mũm mĩm bắt 3đầu sờ soạng qua bên cạnh.
Nghiêm Thừa Trì quay đầu, nhìn khuôn mặ5t nhỏ xinh như tạc của cô bé, trong đầu hiện lên dáng vẻ Hạ Trường Duyệt nằm bên cạnh anh.
Đột nhiên anh phát hiện ra, lúc Mạt Mạt ngủ nhìn cực kì giống cổ.
hay mấy chuyện qua loa bình thường khác, Dịch Hải Âm cũng đều không làm gì.
Nếu không phải đã biết cái móc khóa kia có ý nghĩa đối với Dịch Hải Âm, thì cô ta cũng bắt đầu nghi ngờ đó chẳng qua chỉ là cái móc khóa bình thường mà thôi.
Cũng may cô ta không từ bỏ.
Đợi lâu như vậy, cuối cùng Dịch Hải Âm cũng không lẩn tránh cô ta nữa rồi.
Sờ soạng chốc lát không thấy Nghiêm Thừa Trì, cô bé giận dỗi chu miệng lầu bầu.
<9br>Nghiêm Thừa Trì thoáng xao động.
Anh ngả người nằm lên giường, nhìn công chúa nhỏ ngửi thấy mùi chui vào lòng6 anh, ôm lấy ngực anh rồi mới thỏa mãn chép cái miệng nhỏ, tiếp tục ngủ.

Anh Dịch.
Tổng Tâm Phi bước vào phòng, thấy Dịch Hải Âm ngồi ở ghế chủ nhà, lập tức tươi cười hoan hỉ.
Cô ta biết đàn ông không bao giờ thích phụ nữ chủ động nên chỉ tiến thêm hai bước, rồi dừng lại bên cạnh anh.
Cô ta quay đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai quý phái của anh, háo hức siết chặt túi xách trong tay.
Cô ta nhìn Dịch Hải Âm đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lịch sự kéo ghế ra cho mình, lúc này cô ta mới vội vàng ngồi xuống.
Nhưng tại sao ông ta lại cảm thấy cậu chủ mình quan tâm đến cô Nhan Linh mới từ chối đến gặp kia hơn là thế nào nhỉ? Chẳng lẽ cậu chủ nhà mình thích tự ngược sao? Trong lúc ông lão giúp việc đang nhìn dò xét, Tống Tâm Phi đã hăm hở đi tới cửa.
Ông lão giúp việc còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã đẩy cửa bước vào trong phòng.
Đã qua rất nhiều ngày từ buổi quay phim ở trường quay mà cô ta cố tình để Dịch Hải Âm nhìn thấy móc khóa trên tay mình, nhưng ngoại trừ giúp cô ta cầu xin Nghiêm Thừa Trì đừng đóng băng cô ta thì Dịch Hải Âm không hề có bất kì động thái nào tỏ ý muốn tiến xa hơn.
Ngay cả chuyện hẹn cô ta ăn cơm, hẹn cô ta gặp mặt...
Ban đêm, tại một phòng bao nào đó.
Tống Tâm Phi nhận được điện thoại, vội vàng chạy đến.
Cô ta thấy ông lão giúp việc đứng chờ ngoài cửa, bèn kích động hỏi,
Cậu Dịch đâu? Anh ấy có ở trong không?

Có, mời cô Tống vào.
Ông lão giúp việc nhìn gương mặt trang điểm tỉ mỉ của Tống Tâm Phi, ánh mắt lóe sáng.
Đây mới là phản ứng nên có của một người nhận được điện thoại của cậu chủ nhà mình.

Muốn ăn gì?
Dịch Hải Âm đưa thực đơn cho cô ta, chỉ nói có mấy tiếng ngắn gọn rồi ngẩng đầu nhìn cô ta.

Tôi không kén chọn đâu, chỉ cần anh thích là được.
Tống Tâm Phi không thèm xem thực đơn, nói lấy lòng.
Nếu bọn họ có một đứa con gái, liệu có đáng yêu như Mạt Mạt không?


Ừ.
Dịch Hải Âm nhìn Tống Tâm Phi đang hết mực dịu dàng, ánh mắt lạnh lẽo chợt lóe lên.

Anh khép quyển thực đơn lại, đưa cho ông lão giúp việc đứng bên cạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.