Chương 506: Người đàn ông thần bí (1)


Từ trước đến giờ, bên cạnh anh chưa bao giờ có phụ nữ, anh không sợ người khác sẽ hiểu lầm sao? Cô biết cô không nên trông chờ, nhưng khi nghe 8thấy hiệu trưởng đặt câu hỏi, không hiểu sao trái tim cô vẫn như muốn vọt lên cổ họng.

Anh...

sẽ trả lời thế nào đây? Trong án3h mắt mong chờ của những người đang có mặt, Nghiêm Thừa Trì chậm rãi nhìn lướt qua mấy người hiệu trưởng, cuối cùng dừng lại trên mặt Hạ Trườn9g Duyệt, hé môi nói,
Bảo mẫu nhà tôi.
Hạ Trường Duyệt:
...
!! Cô ngạc nhiên trợn to mắt nhìn.
Thấy Nghiêm Thừa Trìnở nụ cười giễu 6cợt, cô lập tức sững sờ.
Dù cố không phải vợ anh, không phải người phụ nữ của anh, nhưng tốt xấu gì cô cũng là mẹ của hai đứa nhỏ, thể5 mà anh lại nói cô là bảo mẫu! Con mắt nào của anh thấy cô là bảo mẫu vậy? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Trường Duyệt lập tức đỏ bừng lên vì uất nghẹn.
Nhưng nếu bây giờ cô phản bác lại thì chẳng khác nào thừa nhận mình thích dính líu đến anh.
Mấy người vừa rồi còn đang nghi ngờ vì sao Nghiêm Thừa Trì lại chờ một bảo mẫu, giờ phút này đều đã hiểu ra.
Cậu Trì như thế, sao lại chờ một bảo mẫu nhỏ bé được chứ? Rõ ràng là thấy con mình cũng mệt nên mới cố ý dừng lại nghỉ ngơi.
Bọn họ lập tức nhìn sang Hạ Trường Duyệt với ánh mắt khinh bỉ hơn.
Nhóm mấy người hiệu trưởng đứng nhìn, lẳng lặng chờ Nghiêm Thừa Trì vẫn chưa chịu đi tiếp, không dám lên tiếng.
Chỉ có thể cùng chờ.
Thấy anh chơi đùa với công chúa nhỏ trong lòng, mấy người xung quanh cũng vội vàng bắt đầu khen ngợi công chúa nhỏ.
Bảo mẫu thì bảo mẫu, là bảo mẫu thì cũng đáng tự hào! Bây giờ bảo mẫu cô đây mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, ông chủ anh thích đi dạo thì đi đi.
Hạ Trường Duyệt hếch cắm, nhìn quanh tìm chỗ râm mát rồi bể Hãn Hãn đi qua, ghé mông ngồi xuống chiếc ghế dài.

Cô bảo mẫu đó...
Thấy Hạ Trường Duyệt bỏ đi, ông hiệu trưởng định trách cứ, nhưng lại thấy Nghiêm Thừa Trì chẳng nói chẳng rằng, đành phải nén xuống, chỉ lặng lẽ than thở trong lòng: Bảo mẫu bây giờ ỷ mình xinh đẹp, dám không coi ông chủ ra gì Đúng là thói đời!
Là bảo mẫu mà không giúp ông chủ trông con cho tốt, còn ngồi nghỉ trước.


Tiểu Duyệt Duyệt, mẹ buồn sao? Đại vương Hãn Hãn trút giận giúp mẹ nhé!
Hãn Hãn tuột xuống khỏi vòng tay của Hạ Trường Duyệt, định chạy tới chỗ Nghiêm Thừa Trì.

Nhưng cậu nhóc vừa chạy được hai bước đã bị Hạ Trường Duyệt tóm lại.


Mẹ không buồn chút nào, chỉ đau chân, muốn nghỉ ngơi một lát thôi.
Không hiểu sao, khi nghe Hãn Hãn nói sẽ trút giận thay cô, cô bỗng lập tức hết giận.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.