Chương 517: Có tiền nên thoải mái! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 575 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Hạ Trường Duyệt nhìn văn phòng Tổng Giám đốc ngay trước mắt, trái tim thấp thỏm lạ lùng, rõ ràng đã tự nhắc mình tránh xa anh, thế mà bây giờ lại8 chủ động tìm đến tận cửa...
Cô cắn môi, cổ vũ bản thân, rồi đi tới cửa văn phòng, giơ tay gõ cửa, không chừa lại thời gian để hối hận. 3
Vào đi.
Tiếng nói trầm khàn du dương như đàn Cello vang lên từ bên trong.
Ừm, tôi thấy muộn rồi mà anh vẫn chưa về, nên...
Đây là canh nhà bếp hầm, uống nhiề5u có lợi cho sức khỏe lắm...
Hạ Trường Duyệt căng thẳng, bắt đầu ăn nói lộn xộn.
Dứt lời, cô cẩn thận ngẩng đầu, liếc anh một cái.
Anh sẽ không nổi khùng, bảo trợ lí Kim vứt cô ra ngoài chứ? Chờ hồi lâu không thấy anh đáp lại, Hạ Trường Duyệt căng thẳng đứng đó, không biết nên tiến lên hay quay người chạy trốn.
Vừa nãy bận họp, sau này sẽ không như vậy nữa.
Giọng nói trầm thấp quyến rũ đột nhiên vang lên.
...
Bầu không khí trong văn phòng chớp mắt trở nên nhẹ nhõm chỉ vì câu nói đơn giản này.
Chính bản thân cô cũng bắt đầu nghi ngờ chỉ số IQ của mình...
Giống như bị kích thích, Hạ Trường Duyệt ngẩng phắt đầu, dõng dạc lên tiếng.
Sức khỏe là tiền vốn cách mạng, dù bạn cũng phải nhớ ăn cơm.
Nếu là bốn năm trước, cô chẳng sợ anh phạt cô, chỉ cần nũng nịu là xong.
Nhưng bây giờ...
nhớ đến thủ đoạn mạnh mẽ, dữ dội của anh trên thương trường mà bên ngoài đồn đại, Hạ Trường Duyệt run lẩy bẩy.
Hạ Trường Duyệt hơi thất thần, sau đó mới đẩy cửa, t9iến vào trong.
Trông thấy Nghiêm Thừa Trì đang dựa lên ghế làm việc với đôi mắt quyến rũ nhìn mình, bước chân cô khựng lại.
Dũng6 khí ban nãy đã biến mất không còn tăm hơi.
Trông thấy trợ lí Kim nhịn cười đứng bên cạnh, cô lập tức bối rối.
Lại mất mặt rồi...
Rõ ràng cô cảm thấy mình rất thông minh, nhưng vì sao xuất hiện trước mặt Nghiêm Thừa Tì, cô đều nói sai, làm hỏng.
Còn nữa,di động không được ném lung tung, nhỡ có chuyện gấp không liên lạc được, sẽ khiến người khác lo lắng!
Vừa lớn tiếng xong, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Nghiêm Thừa Trì, Hạ Trường Duyệt đưa tay lên che mắt.
Quả nhiên, khỏi cần chứng minh, chỉ số IQ của cô có vấn đề rồi.
Cô lại dám dạy bảo Nghiêm Thừa Trì cơ đấy...
Hạ Trường Duyệt sợ sệt ngẩng đầu, ngơ ngẩn nhìn Nghiêm Thừa Trì đang mỉm cười.
Cô lơ đãng đưa tay bóp mặt mình một cái.
Đau đến méo miệng.
Đau thì không phải đang mơ nhỉ? Anh thật sự nghe lọt lời cô nói ư?
Hầm canh gì thế? Mang qua đây.
Nghiêm Thừa Trì đặt chiếc bút trên tay xuống, duỗi tay về phía cô.
Hạ Trường Duyệt đờ đẫn ôm bình giữ nhiệt đi tới trước mặt anh.
Tôi cũng không biết, không phải tôi hầm, là quản gia...
Cô chưa dứt lời thì Nghiêm Thừa Trì đã kéo cô tới gần, ấn cô ngồi xuống cặp đùirắn rỏi, ôm lấy cô từ phía sau.
Khoang mũi cô tràn ngập mùi bạc hà thoang thoảng trên cơ thể anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.