Chương 525: Có tiền nên thoải mái! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 600 chữ
- 2022-02-10 11:09:01
Cô dời ánh mắt đang nhìn anh.
Anh Dịch?
Nhân viên đoàn phim thấy anh không nói gì lại lặp lại.
Ánh mắt lãnh đạm của Dịch Hải 8Âm khẽ biến đổi, anh thu hồi cảm xúc, theo nhân viên đoàn phim vào phòng nghỉ.
Nam chính vừa đạt được giải thưởng violon toàn quốc, vui mừng báo tin cho cô gái của mình.6
Lúc anh thi em bận học không thể đến nghe, bây giờ anh chơi lại cho một mình em nghe đi?
Nhan Linh diễn vai nữ chính, dựa vào lòng 5anh, đưa tay vuốt ve cây đàn violon trên tay anh.
Trong đôi mắt có chất chứa sự tiếc nuối và mong đợi.
Đạo diễn nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Trong tiếng khen ngợi của mọi người, Nhan Linh vừa nghe đạo diễn nói OK thì sắc mặt lập tức biển đổi.
Cô đưa tay che miệng, chạy nhanh ra khỏi hiện trường quay.
Phân đoạn buổi chiều là một cảnh diễn hồi ức.
S3au khi bất ngờ gặp lại nữ chính, kí ức đã rơi vào quên lãng của nam chính bắt đầu sống lại từng chút một.
Nội dung cảnh quay hôm nay c9ũng chính là hình ảnh đầu tiên anh nhớ lại.
Nhan Linh say đắm nhìn Dịch Hải Âm đang kéo đàn, chầm chậm đứng dậy từ sô pha bước đến trước mặt anh, uyển chuyển nhảy theo bản nhạc anh đang chơi.
Hình ảnh thu lại gần.
Trong ánh mắt người đàn ông chỉ toàn bóng dáng mảnh khảnh của cô đang không ngừng xoay tròn cùng với tiếng đàn...
Nhan Linh...
Dịch Hải Âm thấy cô biến mất trước mắt bèn giật mình, lập tức đuổi theo.
Vừa chạy theo đến mé ngoài bối cảnh quay, anh đã nhìn thấy Nhan Linh đang chống tay vào tường nôn khan.
Qe..
Nhan Linh đứng một mình, chống một tay vào tường, khuôn mặt xinh đẹp cắt không còn giọt máu.
Mỗi bước nhảy đều khớp với tiết tấu từ cây đàn violon của anh.
Bọn họ như được sinh ra để dành cho nhau, không cần diễn tập vẫn có thể phối hợp vô cùng hoàn hảo.
Âm thanh cuối cùng của bản nhạc violon kết thúc, điệu múa của cô cũng dừng lại...
Được.
Dịch Hải Âm đồng ý không chút do dự.
Anh nâng cây đàn violon trong tay đặt lên vai, nhìn cô thật lâu, sau đó chậm rãi kéo.
Khúc nhạc du dương như dòng nước chảy qua khe núi, cứ róc rách bên tai.
Cô ấn vào ngực mình, muốn nôn, nhưng không nôn ra được, đành mệt mỏi dựa vào tường nghỉ ngơi.
Nghe thấy tiếng bước chân, cô ngẩng đầu thấy Dịch Hải Âm đang bước tới trước mặt mình, ánh mắt trở nên căng thẳng.
Cô không khỏe sao?
Dịch Hải Âm nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt lạnh tanh.
OK!
Đạo diễn ngẩng đầu khỏi máy quay, tỏ vẻ vui mừng.
Hình ảnh này quá tuyệt vời! Ông ta nhìn mê mẩn đến nỗi suýt nữa thì quên hộ cắt.
Quay đầu nhìn sang các nhân viên khác, ông ta phát hiện, ngoại trừ mình, mọi người đều đang ngày người bất động, tất cả đều bị mê hoặc bởi màn kết vừa rồi.
Không có gì, có thể vừa rồi xoay quá nhiều vòng khi khiêu vũ nên hơi choáng váng.
Nhan Linh bình tĩnh, giải thích như không có chuyện gì xảy ra.
Cô đang định hỏi anh đã khỏe lại chưa thì thấy Dịch Hải Âm đột ngột bước đến trước mặt cô, cúi người bế thốc cô lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.