Chương 595: Gặp gỡ em, là định mệnh! (10)


Tổng Tâm Phi mặc chiếc váy đắt tiền, tay cầm túi xách hàng hiệu phiên bản giới hạn, được bảy, tám vệ sĩ hộ tống, nghênh ngang đi vào t8rường quay của đoàn làm phim
Gặp gỡ
.

Nhìn thấy vài nhân viên đang đi về phía mình, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp của cô ta 3liền tươi cười đắc ý.


Ồ, ở đây sao buồn tẻ vậy? Nhìn không giống đoàn làm phim chút nào, giống nhà hóa thân hoàn vũ hơn ấy, 9ha ha...
Tổng Tâm Phingạo mạn nhìn lướt qua một vòng đoàn làm phim, che miệng cười mỉa.

Đoàn làm phim tàn tạ như thế này, x6em ra tôi đi sớm thật là may mắn.

Cô...
Có nhân viên nhịn không được, định sấn đền đáp trả bị người bên cạnh kéo ngay lại.
Thái độ của Tổng Tâm Phi ngày hôm nay rõ ràng là đã có chuẩn bị trước, cố tình đến gây sự.

Tại sao lại không lên tiếng? Hôm nay tôi niệm tình xưa, cố ý trở về thăm mọi người.
Nhìn này, tôi còn mang theo nước và điểm tâm.

Cô Tống có ý đến đoàn làm phim của chúng tôi, nhưng chỉ mang vài hộp điểm tâm, không phải quá keo kiệt rồi sao?
Hạ Trường Duyệt vừa đi vào từ cửa sau đã nghe thấy giọng nói kiêu ngạo, lạnh lùng của cô ta.
Cô đi đến trước mặt Tống Tâm Phi thì dừng lại, nhìn một lượt đánh giá mấy món đồ cô ta mang đến.

Tôi nhớ rõ lần trước cậu Trì đến giám sát đoàn làm phim cũng chỉ toàn mang theo món điểm tâm của đầu bếp đẳng cấp, so với mấy món trong tay cô thì quý hiếm gấp đôi.
Nhưng quan trọng là, số lượng vừa đủ, ai ai cũng có phần.


Quả nhiên, gà rừng chỉ là gà rừng, có cổ học đòi làm phượng hoàng cũng chẳng ra tẩm ra món, mãi mãi chỉ có thể là gà rừng mà thôi.
Hạ Trường Duyệt nhướng mày, thấy mặt mày Tổng Tâm Phi đang cứng đờ ra mà cười khẽ thành tiếng.
Cô vừa dứt lời, những nhân viên đứng xung quanh đang ấm ức trong lòng lập tức cười rộ lên.
Đừng khách sáo ngại ngùng gì hết.
Đồ đắt như thế này, có khi cả đời mấy người cũng không được ăn đâu.

Tôi thèm vào! Ai mà thèm...
Vài nhân viên trẻ không nhịn được, quay đầu lại làm ra hành động nôn khan.
Tiếc rằng hiện giờ đạo diễn không có trong đoàn làm phim, cả phó đạo diễn cũng không, nên dù muốn cũng không ai ra mặt tống khứ Tống Tâm Phi ra ngoài được.

Đúng rồi! Là gà rừng trụi lông!
Nhan Linh đi theo sau Hạ Trường Duyệt cùng thò đầu ra, cười nhạo nói.


Lại là hai con ranh này...
Tổng Tâm Phi nhìn Hạ Trường Duyệt và Nhan Linh đang làm cô ta bẽ mặt, điện tiết đến xanh cả mặt.

Cô ta nói với vệ sĩ bên cạnh,
Bắt hai con ranh đó cho tôi.

Hôm nay tôi phải dạy dỗ bọn nó cho biết thế nào là lễ độ!

Ai dám bước lên một bước!
Một giọng nói lạnh lẽo bất chợt vang lên từ phía sau.

Tổng Tâm Phi vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Nghiêm Thừa Trì và Dịch Hải Âm đang bước vào.

Trong lòng cô ta bắt đầu run sợ.

Cảm thấy tình thế bất lợi cho mình, cô ta không không còn tâm trí trút giận nữa, lật đật xoay người chạy trối chết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.