Chương 603: Ngồi ngoan, không được lộn xộn! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 657 chữ
- 2022-02-11 04:27:18
Anh không quan tâm đến gì khác nữa, bước ngay vào ngồi bên mép giường, nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của cô bé:
Ba ở đây.
Dường như cảm nhận đư8ợc cả ba mẹ đều đang ở bên cạnh, Mạt Mạt vừa rồi còn lẩm bẩm liền trở nên yên tĩnh.
Chỉ có điều chân mày cô bé vẫn cau chặt lại. <3br>
Khuôn mặt nhỏ nhắn như được đúc từ ngọc không còn về lém lỉnh thường thấy, mà đỏ ửng lên, mãi không hạ sốt.
Cơ thể nhỏ bé n9ằm trong chăn nhìn đáng thương vô cùng.
Chỉ chốc lát sau cô đã cầm cồn trở vào, tiếp tục hạ nhiệt cho công chúa nhỏ.
Khi bác sĩ lên tầng, cuối cùng nhiệt độ cơ thể của Mạt Mạt đã hạ xuống đôi chút.
Cô chủ nhỏ phát sốt hơi đột ngột, chỉ uống thuốc thôi thì e rằng tạm thời vẫn chưa có tác dụng, những miếng dán hạ sốt lại có hiệu quả, còn không có tác dụng phụ, có thể thử lại lần nữa.
Không phải nói bác sĩ đã khám rồi sao? Thuốc cũng đã uống rồi, sao vẫn chưa hạ sốt?
Ánh 6mắt Nghiêm Thừa Trì tối sầm xuống, lập tức trừng trị quản gia đang đứng ở cạnh cửa.
Cô chủ nhỏ còn quá bé, bác sĩ không dám dùng 5thuốc liều cao, chỉ có thể thử dùng một lượng nhỏ thuốc hạ sốt.
Để tôi đi gọi bác sĩ.
Quản gia sợ hãi giải thích, rồi vội quay người đi gọi bác sĩ.
Thuốc hạ sốt không có tác dụng, chỉ có thể dán miếng hạ sốt thôi.
Anh trông con bẻ giúp tôi, tôi đi lấy nước.
Nghe quản gia nói xong, đôi mắt trong veo của Hạ Trường Duyệt lóe lên tia sáng tỏ.
Vừa dứt lời, cô liền xoay người đi vào phòng tắm, nhanh nhẹn hứng một chậu nước ấm mang ra, sau đó dùng khăn mặt ướt lau người cho Mạt Mạt.
Chờ hạ sốt thì cho cô bé ngủ một giấc, chắc sẽ ổn thôi.
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ nói với Hạ Trường Duyệt.
Vừa nhìn đã biết bà Nghiêm là người biết chăm trẻ con, chăm sóc cho cô chủ nhỏ rất chu đáo.
...
Nhìn vào ánh mắt dò xét của Nghiêm Thừa Trì, Hạ Trường Duyệt lúng túng cười hai tiếng.
Trong biệt thự có cồn không?
Hạ Trường Duyệt sờ thấy người Mạt Mạt vẫn nóng rẫy bèn gấp gáp hỏi.
Có, trong hộp y tế.
Mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, nói chắc nịch.
Anh làm y như tôi vừa rồi nhé, vắt khăn rồi lau cho con bé, cầm lấy.
Hạ Trường Duyệt nhét khăn mặt đang cầm vào tay Nghiêm Thừa Trì, sau đó xoay người chạy ra khỏi phòng.
Với tiếng
bà Nghiêm
của bác sĩ, cô nhận không được, mà chổi cũng không xong.
Sau khi chắc chắn Mạt Mạt không sao thì bác sĩ mới rời đi.
Hạ Trường Duyệt vừa định tiếp tục lau người cho công chúa nhỏ thì bất chợt Nghiêm Thừa Thi cầm lấy khăn mặt trên tay cô.
Để anh, em nghỉ ngơi một lát đi.
Tôi không sao, anh không có kinh nghiệm...
Hạ Trường Duyệt gấp gáp muốn giật lại khăn mặt trên tay anh, nhưng vẫn chưa chạm tay vào khăn thì đã bị Nghiêm Thừa Trì ôm vào lòng, ẩn cổ ngồi xuống đùi,
Không biết thì có thể học, em dạy anh là được.
Cánh tay cường tráng của anh vòng qua eo cô từ phía sau, anh dán cặp môi mỏng lên tại cô, bình thản lên tiếng.
Thế thì phiền lắm, để tôi tự làm được rồi.
Hạ Trường Duyệt nhích mông ra, vừa định đứng dậy, thì nghe Nghiêm Thừa Trì hít sâu một hơi.
Anh bỗng giữ chặt lấy cô, nghiến răng rít lên,
Ngồi ngoan, không được lộn xộn!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.