Chương 609: Con gái ruột của anh (4)


Đến khi cảm xúc thăng bằng trở lại, anh đè lên bản báo cáo đặt trên bàn, đứng dậy, cất bước đi ra khỏi phòng làm việc.

Vừa đi ra phòng khách8, anh đã nhìn thấy công chúa nhỏ đang ngồi trên ghế xô pha vui vẻ ăn bánh ga-tô.
Khuôn mặt như được đúc từ ngọc vẫn còn chút xanh xao sau c3ơn sốt cao.
Đôi mắt to trong veo ánh lên vẻ ranh mãnh giống như con cáo nhỏ.
Lúc này cô bé đang ăn bánh ga-tô, vui vẻ cười tít mắt,9 cả người mềm mại tròn vo như nắm xôi nhỏ...
Nghiêm Thừa Trì dừng bước, đứng sững ở đầu cầu thang ngắm nhìn công chúa nhỏ đang ở trong phòn6g khách.
Anh bể Mạt Mạt về biệt thự, cô bé luôn miệng gọi anh là ba một cách vui sướng, cơ thể mềm mại tròn vo cứ quấn quýt bên anh.
Ngoài anh ra, cô bé không muốn theo ai khác...
Anh luôn nghĩ, cảm giác phụ thuộc vào anh của Mạt Mạt có thể là do cô bé nhận lầm anh thành ba mình, chứ chưa từng nghĩ tới, người sai lại là anh.
Sao anh lại chưa từng nghĩ tới cơ chứ.
Cô bé tinh quái xông vào phòng làm việc của anh, nhào vào lòng anh, ôm lấy đùi anh, ngọt ngào gọi anh
ba ơi
.
Lúc ấy, anh hoàn toàn không nghĩ mình lại có con, còn nghiêm nghị nắm lấy bờ vai nhỏ nhắn của cô bé, nói với cô bé là cô bé đã nhận làm người rồi, anh không phải là ba của cô bé...
Chỉ nhớ đến cảnh tượng đó, trái tim Nghiêm Thừa Trì như bị tảng đá khổng lồ đè lên, khó chịu đến ngạt thở.
Từng cảnh tượng sau đó đều hiện lên rõ mồn một trước mắt anh.
Con gái của anh.
Con gái ruột của anh.
Từ khi ở chung với Hạ Trường Duyệt, anh vẫn luôn mơ ước có một cô công chúa nhỏ...
Trong đầu Nghiêm Thừa Trì không ngừng loáng thoáng hiện lên hình ảnh khi lần đầu Mạt Mạt xuất hiện trước mặt anh.
Anh hoàn toàn không thích trẻ con, nhưng lại cực kì quan tâm chăm chút cho hai đứa bé xa lạ.
Thậm chí, từ khi còn chưa biết ba mẹ của Mạt Mạt là ai, anh đã suy tính tìm cách để Mạt Mạt có thể ở lại bên anh.
Trong đôi mắt đen láy của anh cuồn cuộn những cảm xúc phức tạp.
Anh siết chặt bàn tay buông bên người, gân xanh nổi trên m5u bàn tay.
Trong lòng anh đã sớm xem đứa nhỏ đột nhiên xuất hiện trong đời là con gái ruột của mình...


Ngon quá.
Trên ghế xô pha, công chúa nhỏ đã ăn xong bánh ga-tô, đang thỏa mãn bập bập cái miệng nhỏ xíu.

Thoáng thấy Nghiêm Thừa Trì đứng ở đầu cầu thang, cô bé liền chớp đôi mắt to tròn, tuột xuống khỏi ghế, co cẳng chạy tới chỗ anh, ôm lấy đùi anh, sau đó ngẩng lên nhìn anh như lần đầu tiên cho con họ gặp nhau, gọi anh một tiếng ngọt ngào,
Ba ơi...

...
Tim Nghiêm Thừa Trì đập rộn lên! Một nỗi xúc động không thể diễn tả được lập tức chạy rần rật khắp người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.