Chương 652: Phát hiện bất ngờ (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 628 chữ
- 2022-02-11 04:32:35
Sau khi bình tĩnh lại, lúc này Hạ Trường Duyệt mới nhớ ra cô còn có điện thoại trong túi xách.
Không có tín hiệu, thể8 mà cô cũng quên lấy điện thoại ra chiếu sáng, còn bị Thượng Lăng Tư hù dọa.
5Nghiêm Thừa Trì ôm lấy cô, siết mạnh như muốn dùng sức lực nam tính của mình ghì chết cô.
Hạ Trường Duyệt...
Hạ Trường Duyệt...
Anh cứ trầm giọng gọi tên cô, như thể sợ mất cô vậy.
Tôi không sao, chỉ hoảng sợ chút thôi.
Tôi không ngại cho trợ lý của tôi đưa anh đến bệnh viện đầu.
Người hiểu rõ bạn nhất chắc chắn là đối thủ của bạn.
Với những người có bối cảnh như bọn họ, chắc chắn đã từng điều tra rõ ràng điểm yếu của đối phương rồi.
Nhưng Thượng Lăng Tư hôm nay lại không thừa nước đục thả câu...
.
Nếu không phải luôn cảnh giác, sợ Thượng Lăng Tư sẽ làm gì mình nên cô hoàn toàn không dám nghĩ đến mình đang ở đâu.
Bây giờ cô sợ đến nỗi không nói nên lời rồi.
Hạ Trường Duyệt được Nghiêm Thừa Trì bế lên, vô thức ngoái đầu nhìn về phía Thượng Lăng Tư.
Cửa thang máy đã mở, nhưng anh ta vẫn giữ tư thế ngồi dưới đất, hoàn toàn không có ý định đứng dậy.
Hạ Trường Duyệt nhớ lại, hình như càng về sau, người nói chuyện luôn là cô, còn Thượng Lăng Tư thì gần như không nói câu nào nữa.
Trong đầu Hà Trường Duyệt lóe lên một ý nghĩ, chưa kịp phản ứng thì đã thấy Nghiêm Thừa Trì bể cô đi đến trước mặt Thượng Lăng Tư, lạnh nhạt nói:
Anh Thượng có đứng dậy nổi không? Chứng sợ không gian kín cũng không phải vấn đề nhỏ, nếu cần giúp một tay thì cứ nói.
Đúng là ngu hết chỗ nói! Hạ Trường Duyệ3t vịn tay lên tường đứng dậy, quay đầu nhìn Thượng Lăng Tư vẫn không hề nhúc nhích.
Thấy anh ta vẫn ngồi dưới đất, c9ô không nghĩ nhiều, đi thẳng đến vị trí cách của thang máy xa nhất.
Lúc của thang máy được mở ra, ánh sáng chói lòa 6làm cô vô thức giơ tay che mắt.
Cô chưa kịp hoàn hồn thì cơ thể nhỏ nhắn đã rơi vào một lồng ngực rộng lớn.
Thượng Lăng Tư bị chứng sợ không gian kín, mặc dù rất ít người biết, nhưng không giấu được Nghiêm Thừa Trì.
Nghe Nghiêm Thừa Trì nói như vậy, nét mặt Thượng Lăng Tư không tỏ ra chút ngạc nhiên, chỉ nhìn về phía Hạ Trường Duyệt,
Không cần làm phiền các người, lát nữa trợ lý của tôi sẽ tới.
Nói xong, Thượng Lăng Tư vươn tay vịn vào tường, chậm rãi đứng dậy.
Trên gương mặt đẹp trai nham hiểm của anh ta không hề tồn tại vẻ ngạo mạn và xảo quyệt trước đó, mà chỉ còn lại vẻ tái nhợt.
Anh ta khó chịu ở đâu à? Nhưng mà không đúng, vừa rồi anh ta vẫn còn nói chuyện với cô cơ mà...
Trong đầu Hà Trường Duyệt hiện lên hình ảnh bọn họ cùng bị nhốt trong thang máy vừa rồi.
Cô hơi cau mày.
Trong khoảnh khắc anh ta ngẩng đầu lên, Hạ Trường Duyệt phát hiện sắc mặt của anh ta không chỉ đơn giản là tái nhợt, mà còn lộ vẻ yếu đuối khó tả.
Như thể tất cả máu trong người đều bị rút cạn...
Mà anh ôm tôi chặt như thế, có khi tôi bị anh siết chết mất.
Hạ Trường Duyệt không đẩy anh ra, chỉ quýnh quáng nói.
Anh bể tôi ra ngoài được không, tôi run chân...
Cô thật sự rất sợ.
Người này...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.