Chương 687: Dám bắt nạt cô gái của anh! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 573 chữ
- 2022-02-11 04:32:36
Nghiêm Thừa Dương không ngờ mình đang thuận lợi thì đột nhiên có một đám anh hùng rơm phá đám, mặt xám xịt cả lại.
Bị nhiều người n8hìn chòng chọc như vậy, anh ta không thể kéo cô gái bỏ đi được.
Đôi mắt xảo quyệt khẽ lóe lên, anh ta giấu kĩ cô gái bên cạnh mình3, nhỏ giọng cảnh cáo,
Tôi khuyên cô lát nữa nên ngoan ngoãn không được nói lung tung, nếu không, cô biết tay tôi!
Cũng khuôn mặt ấy, cũng diện mạo ấy, nhưng ánh mắt nhìn cô lại hoàn toàn như người xa lạ.
Đây không phải là Nghiêm Thừa Trì cô quen biết.
Anh chưa bao giờ nhìn cô bằng ánh mắt đó!
Anh nói gì thế, em thích cô gái này, muốn nói với cô ta vài câu thôi mà.
Giọng nói Nghiêm Thừa Dương hơi có ý bất cần đời.
Anh họ, đã lâ9u không gặp, em không biết anh đã về nên không đi chào hỏi.
Anh đừng để bụng nhé.
Nghiêm Thừa Dương bỏ Hạ Trường Duyệt lại, bước 6lên trước, lễ phép chào hỏi Nghiêm Thừa Trịnhư những người khác.
Anh họ...
Nghe thấy cách xưng hô này, Hạ Trường Duyệt hơi5 giật mình.
Đúng như cô đoán, Nghiêm Thừa Dương là người nhà của Nghiêm Thừa Trì...
Khoảng cách về nhân phẩm của hai người không phải hơn kém bình thường.
Người ở đây có ai mà không biết cậu Dương nhà họ Nghiêm chúa thích săn đón thứ mới lạ.
Cô gái nào lọt vào mắt anh ta cũng khó mà thoát thân.
Ngay lập tức, mọi người đều nhìn Hạ Trường Duyệt với ánh mắt thương hại.
Nếu không phải chính tai nghe thấy, Hạ Trường Duyệt cũng không thể tin nhà họ Nghiêm lại có loại người ăn chơi trác táng như thế.
Cô đang định vạch trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Nghiêm Thừa Dương, còn chưa kịp mở miệng thì đã nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Nghiêm Thừa Trì nhìn về phía mình,
Người mới nữa sao?
Giọng nói lạnh như đá của anh như không quen biết cô, chỉ là đang bình phẩm về một món hàng.
Cả người Hạ Trường Duyệt lập tức cứng đờ, có kinh ngạc trợn mắt nhìn người đàn ông trước mặt...
Hạ Trường Duyệt không biết những người khác suy nghĩ gì, chỉ dồn hết sự tập trung vào một Nghiêm Thừa Trì xa lạ ở trước mắt.
Cô muốn đi tới hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy tình hình không thích hợp nên chỉ có thể nhẫn nhịn.
Chơi thì chơi, nhưng phải đúng lúc đúng chỗ.
Nơi này, dịp này, không phải là chỗ để cậura oai!
Giọng nói của Nghiêm Thừa Trì đột nhiên trầm xuống, nghiêm khắc lên tiếng khiển trách Nghiêm Thừa Dương.
Anh họ nói hơi quá rồi.
Dù sao em cũng chỉ nói với cô gái này hai ba câu thôi, sao lại là ra oai chứ?
Nghiêm Thừa Dương bày ra vẻ mặt uất ức kêu oan.
Tính khí cậu thế nào cậu tự hiểu rõ.
Tôi nhớ tối nay chú cũng có tới.
Nếu ông ấy bận quá, anh lớn cũng như cha, tôi không ngại giúp ông ấy dạy dỗ cậu đâu.
Nghiêm Thừa Trì lên tiếng, giọng điệu lạnh nhạt.
Giọng nói của anh bình thản, giống như đang bàn luận tối nay muốn ăn gì vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.