Chương 692: Dám bắt nạt cô gái của anh! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 554 chữ
- 2022-02-11 04:32:36
Em không tin sao?
Thượng Lăng Tư nhíu mày.
Anh không nói thì thôi vậy.
Dù sao cô cũng không trông chờ anh ta sẽ nói thật cho cô biết. <8br>
Hạ Trường Duyệt nếm thử một miếng cá hấp trên bàn, mùi vị không tệ, lập tức không màng tới Thượng Lăng Tư nữa, ôm cả đĩa cá cắm cúi ăn liên3 tục.
Đến khi đĩa cá chỉ còn lại cái xương cuối cùng, cô mới thỏa mãn chép miệng, ngẩng lên nhìn Thượng Lăng Tư ngồi đối diện đã ăn no từ 9lâu đang quan sát cô.
Cô giơ tay vỗ vỗ vào mặt mình để không suy nghĩ lung tung, vừa chuẩn bị đển ven đường đón xe thì điện thoại trong túi xách bỗng reo lên.
Cô lấy điện thoại ra, thấy số lạ hiển thị bên trên thì bất chợt căng thẳng.
Cô do dự vài giây mới bắt máy.
Không đợi anh ta nói xong, Hạ T5rường Duyệt đã xách túi lên, quay người định rời đi.
Này, em không nghe à?
Thượng Lăng Tư nhìn theo bóng lưng cô không kìm được lên tiếng gọi.
Tôi e rằng anh không hề có ý định nói cho tôi biết.
Anh ăn xong rồi, có thể nói tiếp được chưa?
Ăn quá no, không có tâm trạng nói chuyện.
Hay là em ra ngoài 6tản bộ với tôi đi.
Gần đây có một con sông, cảnh đêm rất đẹp.
Thượng Lăng Tư sáp đến bên cạnh cô.
Nếu đã không hỏi được gì, thì tôi cũng không cần lãng phí thời gian nữa.
Tôi bận lắm, tạm biệt anh Thượng.
Hạ Trường Duyệt kiên quyết nói.
Không đợi Thượng Lăng Tư kịp phản ứng, cô đã ra khỏi nhà hàng, bỏ lại một mình Thượng Lăng Tư bị đọc vị, giơ tay day day trán.
Từng chuyện xảy ra hôm nay lướt qua trong đầu cô, cuối cùng dừng lại ở ánh mắt xa lạ của Nghiêm Thừa Trì.
Khó khăn lắm mới gặp được anh, nhưng anh lại làm như không quen biết, chẳng thèm nói với cô câu nào.
Dù biết rõ là có lí do, nhưng cô vẫn không khỏi cảm thấy mất mát.
Dạo này diễn xuất của anh ta kém vậy sao? Sao cứ bị cô nhìn thấu...
Hạ Trường Duyệt vừa ra khỏi nhà hàng, làn gió đêm mang theo hơi lạnh phả vào mặt, khiến cô bất giác khép chặt áo khoác trên người.
Gió thổi khiến cô tỉnh táo lại.
Xem ra cô lại quên lời cảnh cáo của tôi rồi.
Đừng quên, cô không gánh nổi hậu quả do chọc giận tôi mà ra đâu...
Giọng nói lạnh như băng có chút ma quái kỳ bí từ đầu dây bên kia vang lên.
Rốt cuộc ông là ai? Bao năm rồi mà sao ông vẫn chưa chịu buông tha cho tôi!
Hạ Trường Duyệt bất chợt siết chặt điện thoại trong tay.
Có lẽ vì cô một mình lẻ loi ở một thành phố xa lạ, cũng có lẽ đang dao động vì ánh mắt xa lạ của Nghiêm Thừa Trì, cô bỗng nhận ra, cô thà để anh hận mình, cũng không muốn lúc gặp lại, trong mắt anh chẳng còn gì ngoài sự lạnh lùng như người xa lạ.
Cô chỉ cần nghe lời tôi thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.