Chương 703: Em chính là liều thuốc của anh (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 573 chữ
- 2022-02-11 04:38:15
Nếu ưng ý, phiền cô gửi bình luận tốt nhé, mời cô từ từ thưởng thức.
Dứt lời, đổi phương đặt hộp cơm vào tay Hạ Trường Duyệt, không ch8ờ cô tỉnh táo lại đã quay người đi thẳng tới thang máy, rồi mất hút trong chớp mắt.
Hạ Trường Duyệt nhìn mấy chiếc hộp sắp khô3ng xách nổi trên tay, lập tức đặt chúng xuống bàn, hồi lâu sau mới hoàn hồn.
Cô chỉ gọi thức ăn ngoài cho một người, nhà hàng 9lại đưa phần của mười người ư? Dù tổ chức hoạt động, cũng không chơi sang vậy chứ? Hạ Trường Duyệt đói tới mức bụng sôi ùng ục, không 6nghĩ nhiều nữa, mở hộp cơm, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Chạy một mạch từ phòng ra tới sảnh chính khách sạn, Hạ Trường Duyệt nôn nóng nhìn dáo dác xung quanh, nhưng không bắt gặp bất cứ bóng dáng quen thuộc nào.
Nhớ tới những món ăn mình yêu thích, cô cắn môi, nhấc chân lao ra ngoài khách sạn.
Cô không có bạn bè ở nơi này, người duy nhất được coi là quen biết, chỉ có Thượng Lăng Tư.
Nhưng với tính cách của anh ta, nếu muốn mời cô ăn cơm, nhất định không dùng cách kín đáo như vậy mà sẽ hẹn thắng cô ra ngoài, nhân cơ hội nói những lời thật thật giả giả với cô.
Hành động đơn thuần quan tâm sức khỏe của cô thế này thì chỉ có một người.
Nghiêm Thừa Trì đã tới.
Nhưng ăn một hồi, cô bắt đầu nhận ra hình như có điều khác thường.
Thức ăn nhà hàng này không chỉnhiều, hơn nữa còn ngon quá đáng nhỉ? Lại còn vừa vặn hợp khẩu vị của cô...
Hạ Trường Duyệt ăn chậm dần, cậy từng hộp cơm chưa kịp mở lên.
Trông thấy thức ăn bên trong, cơ thể cô tức khắc cứng đờ.
Cô không quen biết ai ở thành phố S, người nào lại tốt bụng tặng cho cô nhiều thức ăn ngon thế này? Người quen biết...
Trong đầu Hà Trường Duyệt chợt bừng tỉnh.
Như nhớ ra điều gì, cô quăng đũa, cầm áo khoác choàng lên người, quay lưng chạy ra ngoài cửa.
Nhà hàng nào tổ chức hoạt động, lại trùng hợp tặng nhiều món Hạ Trường Duyệt thích ăn cho cô nếm thử đến vậy? Nhưng nếu không phải nhà hàng tặng, cô cũng không đặt, sao những thứ này lại được trao tận tay cô?
Hạ Trường Duyệt ngẩn ngơ nhìn đồ ăn trước mặt, đờ đẫn quên cả động đũa.
Sườn xào chua ngọt.
Cá hấp.
Thịt kho cà tím.
Chắc chắn anh tới rồi! Nếu anh đã sai người đưa cơm cho cô, vì sao không chịu gặp cô? Hai tay Hạ Trường Duyệt túm chặt cổ áo khoác.
Gió ngoài khách sạn rất to, thổi qua mặt, mang theo giá buốt, chỉ trong chốc lát, gương mặt của cô đã tê cứng.
Nhưng cô vẫn không chịu vào trong, cố chấp đứng ven đường, tìm một lượt tất cả những nơi có thể trốn.
Bóng dáng nhỏ nhắn thất vọng đứng lặng, thẫn thờ nhìn ánh đèn đường mờ tỏ trên phố.
Cô nghĩ nhiều rồi ư? Nghiêm Thừa Trì còn chẳng muốn gặp cô, sao bỗng dưng lại đưa cơm cho cô chứ? Rất nhiều nhà hàng có món ăn này, ngẫu nhiên đưa tới, cũng chẳng kì lạ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.