Chương 71: Giương oai tại biệt thự của anh


Một giây sau, cậu nhóc liền co cẳng bỏ chạy!

Vừa chạy được hai bước, cổ áo đã bị túm lại, cả cơ thể nhỏ bé theo đó bị nhấc bổng lên.

Nghiêm Thừa Trì xách cậu nhóc vào phòng khách, tiện tay ném lên ghế sô pha, quay người bước đến trước mặt cậu, ngồi xuống.

Thân hình cao lớn không giận mà uy, toát ra áp lực vô hình.

Anh dựa vào ghế xô pha, lười nhác bắt tréo đôi chân thon dài, chống đầu, liếc nhìn cậu nhóc không hề sợ hãi, mà ngược lại còn ngó nghiêng quanh phòng khách của anh.

Lần đầu tiên có đứa bé không sợ anh, còn dám giương oai tại biệt thự của anh, tim Nghiêm Thừa Trì run lên, nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của cậu nhóc.


Cậu Trì, đây là ba-lô chúng tôi nhặt được bên trong hàng rào, đã kiểm tra qua rồi, không có đồ gì nguy hiểm, nhưng lại có rất nhiều đồ chúng tôi không biết.
Bảo vệ mang chiếc ba-lô trẻ em đến trước mặt Nghiêm Thừa Trì, muốn nói lại thôi.

Đồ không biết? Ánh mắt Nghiêm Thừa Trùngẩn ra, chợt nhận lấy ba-lô từ tay bảo vệ, mới nhìn qua thì cậu nhóc vừa rồi vẫn còn rất bình tĩnh bông lao về phía anh, ôm chặt lấy ba-lô của mình.


Đây là ba-lô của cháu, chưa được sự đồng ý của cháu, chú không được coi!
Giọng nói non nớt, rõ ràng vẫn còn là trẻ con nhưng khí thế còn hơn cả người lớn.

Nghiêm Thừa Trì nhíu mày, nheo mắt lại, nhìn vào khuôn mặt nhỏ vẫn đang đeo khẩu trang của cậu nhóc.

Tim anh ngừng đập khi nhìn vào đôi mắt to đen láy của cậu.

Chính đôi mắt này, đôi mắt khiến anh luôn có cảm giác không thể diễn tả.


Nơi này là nhà tôi, vừa rồi nhóc định lén lút lẻn vào nhà tôi mà chưa được sự đồng ý của tôi.

Tôi chỉ coi ba-lô của nhóc một chút, nhóc đã ý kiến?
Nghiêm Thừa Trì buông tay ra, để mặc cậu nhóc ôm ba-lô lùi lại, lắc lư điện thoại trước mặt cậu, nói:
Xem ra tôi phải báo cảnh sát mới biết được mục đích nhóc năm lần bảy lượt tiếp cận tôi.



Cho chủ coi ba-lô đấy!
Nghe anh nói vậy, cậu nhóc dứt khoát đưa ba-lô cho anh, thay đổi thái độ 180 độ, chớp đôi mắt to trong sáng, lấy lòng anh.

Thấy Nghiêm Thừa Trì không đưa tay ra nhận, cậu nhóc bèn để ba-lô xuống đất, sau đó cũng ngồi xổm xuống, kéo khóa ba-lô ra.

Đầu tiên cậu lấy mấy túi đồ ăn vặt để ra đất, sau đó là ống heo bỏ tiền, kính râm, đồ hóa trang, súng bắn mực...

Chiếc ba-lô nhỏ như lập tức biển thành rương bảo bối, đổ vật kì quái gì đó đều được bày ra từng cái to to nhỏ nhỏ, chiếm hơn phân nửa bàn.

Cuối cùng Nghiêm Thừa Trì cũng hiểu tại sao vừa rồi bảo vệ lại nhìn cậu bằng ánh mắt như nhìn thấy ma.

Cậu nhóc trước mặt thật sự chỉ là đứa bé khoảng ba tuổi thôi sao?
Này, chú cũng đã coi hết rồi, cháu có thể đi được chưa?
Cậu nhóc bày hết đồ ra, dốc cái ba-lô nhỏ rỗng tuếch, nhìn anh bằng ánh mắt đầy mong đợi.


Ai nói với nhóc là tôi sẽ thả nhóc đi?
Nghiêm Thừa Trì phất tay ý chỉ bảo vệ đi trước, rồi nhìn cậu nhóc trước mặt bằng đôi mắt đen sâu thẳm, chia tay với cậu,
Lại đây.


Cậu nhóc đứng im bất động, khuôn mặt nhỏ cực kì căng thẳng dưới lớp khẩu trang, nhìn Nghiêm Thừa Trì bằng ánh mắt đề phòng.


Chỉ cần nhóc nghe lời, tôi sẽ không đánh nhóc.
Thấy cậu căng thẳng, Nghiêm Thừa Trì không khỏi dịu giọng đôi chút, còn mang theo chút dỗ dành.


Tôi chỉ cần nhóc thành thật trả lời cho tôi mấy vấn đề.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.