Chương 730: Cả thế giới không ai yêu em bằng anh (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 583 chữ
- 2022-02-11 04:38:15
Nhưng từ trước đến giờ anh không hề ngờ tới, bốn năm này, cuộc sống của cô hoàn toàn không như anh nghĩ.
Lần trướ8c khi anh xem báo cáo lúc Mạt Mạt vừa chào đời đã từng nghĩ, Mạt Mạt phải ở trong lồng ấp một tháng thì mới yên ổn, vậy 3còn cô thì sao? Cô phải mất bao lâu mới có thể hồi phục sức khỏe?
Hồi phục sau sinh không tốt...
Lời nói của bác sĩ lạ9i văng vẳng bên tai.
Lúc đó trời tối, lại không nghe thấy gì.
Không biết bọn họ có quen biết nhau không, có lẽ chỉ là trùng hợp gặp rồi cứu thôi.
Nói vậy Nghiêm Thừa Trì cũng có ý định đến cửa sau nhà họ Dương sao?
Ánh mắt Dương Mộc Nhã lóe lên vẻ thú vị, thần sắc trên mặt chẳng biết vui hay buồn.
Tại nhà tổ họ Dương, không khí thoang thoảng hương hoa.
Dưới tán cây bạch quả, một bóng dáng tao nhã ngồi trên ghế xích đu, im lặng thưởng trà.
Khi cô liều lĩnh sinh hai đứa con đáng yêu kia cho anh, anh đã không ở bên cạnh cô.
Ngược lại, anh ở một nơi có không hề hay biết mà hận cô, không chịu đi tìm cô...
Tay Nghiêm Thừa Trì đột nhiên 5siết chặt, nắm tay kêu răng rắc.
Nhưng anh thì có.
Báo cáo kết quả khám bệnh trước mắt đều đang nhắc nhở anh thật kĩ, cô đã vì anh mà phải đánh đổi quá nhiều, chịu đựng quá nhiều.
Sức khỏe kém như vậy còn muốn đến tìm bà cầu xin, thật là người cố chấp.
Từ camera giám sát ở cửa sau, khi cô gái kia ngất xỉu thì đúng lúc cậu Trì nhìn thấy, nên đã bể đi rồi.
Quản gia cung kính nói lại.
Ngực anh như bị đá tảng đè nặng, không thở nổi.
Bốn năm nay, rốt cuộc anh đang làm gì? Và đã làm những gì? Anh làm gì mà lại để cô một mình chịu đựng quá nhiều như vậy...
Trước hình ảnh an nhiên tự tại của bà, thời gian như ngừng lại.
Ông nói gì? Con bé kia ngất xỉu? Rồi người đầu?
Dương Mộc Nhã đặt tách trà xuống, hơi ngạc nhiên ngẩng lên nhìn quản gia, Mới đợi hai ngày mà đã ngất xỉu.
Anh đã từng hứa sẽ chăm sóc cô thật tốt, nhưng cuối cùng, chỉ mang đến đau khổ cho cô.
Cậu Trì, bây giờ không phải là lúc đau lòng, chuyện năm đó có nghi vấn rất lớn.
Con bé là người của Nghiêm Thừa Trì
Dương Mộc Nhã ngẩn người, rồi nhướng mày.
Cũng khó nói.
Cậu Trì, anh thật sự không biết chuyện năm đó, cô Hạ sẽ không trách anh đâu.
Trợ lý Kim thấy sắc mặt anh không tốt, nên vội vàng ra hiệu cho bác sĩ im lặng, rồi xua ông ta ra ngoài.
Cô ấy sẽ không trách tôi sao?
Nghiêm Thừa Trì mấp máy môi, ánh mắt trở nên tối tăm.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, anh đặt hết bệnh án trên tay xuống,
Chuẩn bị xe, đến nhà họ Dương
Trước mắt chỉ có thể ổn định tình hình thì mới có thể bảo vệ tốt được cho cô Hạ.
Trợ lý Kim nói một câu cảm tính hiếm thấy.
Chúng ta điều tra bao lâu nay mà vẫn không có manh mối gì.
Hiện giờ nội bộ Tập đoàn Tài chính lại...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.