Chương 738: Cuộc gặp gỡ hoàn hảo (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 579 chữ
- 2022-02-11 04:38:15
Vừa nhìn thấy Dương Mộc Nhã, Hạ Trường Duyệt thấy hơi choáng.
Trong tài liệu của Dịch Hải Âm đưa cho cô nói Dương8 Mộc Nhã đã bốn mươi ba tuổi, nên cô luôn nghĩ mình sẽ được gặp một người phụ nữ trung niên đoan trang.
Nhưng Dư3ơng Mộc Nhã trước mặt lại cho cô cảm giác hoàn toàn khác.
Dương Mộc Nhã ra hiệu cho vệ sĩ sau lưng xách vali lên, chuẩn bị rời đi.
Cô Cả, tôi đưa cô ra ngoài.
Quản gia vội vàng cầm đèn pin đi theo.
Cửa sau nhà họ Dương chỉ còn lại một mình Hạ Trường Duyệt đứng ngây ra đó.
Hạ Trường Duyệt ngơ ngác ngẩng đầu nhìn người phụ n5ữ dáng vẻ lịch sự nhã nhặn đang đứng dưới ánh sáng lờ mờ, hỏi với giọng không chắc lắm,
Cô là Dương Mộc Nhã?
Nếu tôi nói không phải, cô tin không?
Nhìn dáng vẻ giật mình của Hạ Trường Duyệt, Dương Mộc Nhã không kìm được mà hơi nhếch môi.
Bà đã gặp nhiều người hai mặt trên thương trường, đời thường cũng hiếm lắm mới gặp được một người ngay thẳng, nghĩ gì đều thể hiện hết lên mặt như vậy.
Cô gái trước mắt này không gây ác cảm cho bà, nhưng cũng không khiến bà yêu mến để có ý định đứng nói chuyện phiếm với cô trong màn đêm.
Sau khi lấy lại tinh thần, cô mới vội vàng đuổi theo.
Cô Dương, cháu có thể xin chút ít thời gian nói vài câu với cô được không?
Hạ Trường Duyệt đuổi theo, ngăn Dương Mộc Nhã lại trước khi bà chuẩn bị lên xe.
Cô vừa định nói gì đó, thì lại bị vệ sĩ bên cạnh bà dẫn đi.
Thân hình nhỏ nhắn của cô bị hai vệ sĩ cường tráng nhấc bổng lên, chân còn không chạm tới mặt đất chứ đừng nói đến việc chạy đến trước mặt Dương Mộc Nhã.
Cô chỉ có thể nài xin bà,
Cháu chỉ nói đôi câu rồi sẽ đi.
Cô Dương, cháu không làm mất nhiều thời gian của cô đâu...
Dấu vết năm tháng không tồn tại quá nhiều trên gương m9ặt bà, ngược lại còn rất quyến rũ.
Từng cử chỉ của bà đều toát ra phẩm chất gia giáo kĩ lưỡng.
Ngay cả g6iọng chất vấn người khác cũng không khiến người ta khó chịu.
Đáp lại cô chỉ có tiếng của xe đóng lại.
Sau đó, hai vệ sĩ ngăn cản cô cuối cùng cũng đặt cô xuống đất, bước đến xe, mở cửa ngồi vào.
Hạ Trường Duyệt chưa phản ứng kịp thì họ đã hộ tống Dương Mộc Nhã rời đi.
Hạ Trường Duyệt quýnh hết cả chân lên, bị vấp ngã, bực bội nhìn chằm chằm về hướng chiếc xe rời đi.
Cô không nghĩ nhiều, lại bò dậy, băng qua bên đường giơ tay đón một chiếc taxi.
Bác tài, đuổi theo chiếc xe phía trước giúp tôi!
Hạ Trường Duyệt cuống quýt nhìn theo hướng Dương Mộc Nhã rời đi.
Nói gì thì nói, cô đã đợi vài ngày, cuối cùng mới có thể gặp được Dương Mộc Nhã.
Hơn nữa, dù không muốn nghe cô nói về chuyện cổ phần của Tập đoàn Tài chính Nghiệm thị, nhưng vừa rồi Dương Mộc Nhã đã chủ động nói với cô đôi câu, chứng tỏ bà không phải loại người ngạo mạn khó gần, hơn nữa, còn không ghét cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.