Chương 739: Cuộc gặp gỡ hoàn hảo (2)


Hạ Trường Duyệt đợi ở dưới lầu rất lâu, đến khi nhìn thấy vệ sĩ đưa Dương Mộc Nhã đến khách sạn rời đi hết mới vội vàng chạy đến quầy lễ tân 8thuê một phòng cùng tầng, rồi cầm thẻ phòng, quét thang máy đi vào.


Tinh!
Cửa thang máy mở ra, cô đi ra, nghiêng đầu quan sát tầng3 lầu mình ở.

Phòng ốc rất bình thường, không phải là khu phòng VIP, càng không phải là phòng tổng thống, hoàn toàn không phù hợp với9 địa vị của Dương Mộc Nhã.
Sáng hôm sau, lúc Dương Mộc Nhã đi ra, cô sẽ dễ dàng chặn bà lại.
Nếu không được thì ít nhất cũng có thể biết được rốt cuộc bà ở phòng nào.
Hạ Trường Duyệt hạ quyết tâm, ngồi xuống ghế chờ cả đêm.


Hắt xì...
Sáng sớm tỉnh dậy, cô bị đông cứng suýt ngã khỏi ghế.
Cô giơ tay dụi mũi, vừa tỉnh táo đã đứng bật dậy, chạy vào trong hành lang.
Bây giờ hẵng còn rất sớm, cả tầng yên tĩnh không một tiếng động.
Ngay khi Hạ Trường Duyệt thất vọng chuẩn bị quay người đi, thì đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa rất nhỏ vang lên sau lưng.
Vừa quay đầu lại, cô đã nhìn thấy Dương Mộc Nhã mặc một bộ đồ thể thao đi ra từ căn phòng chỉ cách cô có vài mét.
Hạ Trường Duyệt lập tức thoáng ngơ ngác.
Vừa nãy cô hơi lo lắng, sợ Dương Mộc Nhã ở phòng tổng th6ống, thì với địa vị của cô, chắc chắn không thể đi lên được.
Nhưng không ngờ bà lại ở một phòng bình thường thế này.
Hạ Trường Duyệt cầm thẻ phòng của mình, chưa vội vào phòng mà đi đến khu nghỉ ngơi, tìm một chiếc ghế ở gần hành lang nhất rồi ngồi xuống.
Muộn thế này rồi, Dương Mộc Nhã vừa tới khách sạn, nhất định là sẽ nghỉ ngơi.
Nếu đã thể, thì cô cứ ngồi ở đây chờ.
Hạ Trườ5ng Duyệt đi dọc hành lang, thấy một dãy phòng giống nhau như đúc thì ngây người.
Vừa rồi cô chỉ biết là Dương Mộc Nhã lên tầng này, nhưng lại không biết bà ở phòng nào.
Vậy phải làm sao để tìm đây? Nếu gõ cửa hết tất cả các phòng ở tầng này, chưa biết có tìm được phòng của Dương Mộc Nhã hay không, nhưng nhất định sẽ bị người của khách sạn lôi ra vì tưởng cô bị tâm thần.
Hai người đối mặt với nhau, đều giật mình thấy rõ.

Ngay khi Hạ Trường Duyệt định vội vàng lên tiếng thì Dương Mộc Nhã đã phản ứng trước, làm như hoàn toàn không quen biết, đi ngang qua cô rồi đi về phía cầu thang.

Bà không đi thang máy mà đi thang bộ.


Cô ấy không nhìn thấy mình sao?
Hạ Trường Duyệt bị lơ đẹp, ngơ ngác giơ tay lên chỉ vào mũi mình, sau đó ngẩng đầu nhìn số phòng của Dương Mộc Nhã rồi quay người đuổi theo.

Dương Mộc Nhã có thói quen chạy bộ quanh năm.

Khi xuống cầu thang, bà chạy quanh khu vực tổ chức sự kiện phía sau khách sạn.

Hạ Trường Duyệt muốn tranh thủ cơ hội giáp mặt nói chuyện trực tiếp với bà, nhưng không dám tiến đến quấy rầy mà chỉ ngoan ngoãn chạy theo sau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.