Chương 756: Ba cô tên gì? (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 542 chữ
- 2022-02-11 04:43:45
Nếu không cô không thể vượt qua giai đoạn thử việc này!
Bây giờ, tôi sẽ đi mua cơm hộp cho mọi người.
Hạ Trường Duyệt cười nói với mọi ng8ười xong, thì xoay người đi ra ngoài.
Đến quán cơm đối diện Tập đoàn Nghiêm thị, cô dựa theo yêu cầu khác nhau của mọi người, lấy 3đủ mấy chục phần cơm hộp, sau đó xách lên phòng.
Đây là của Lily.
Đây là của Tiểu Phương.
Trong văn phòng Tổng Giám đốc.
Cậu Trì, đã đến giờ cơm trưa, anh muốn ra ngoài ăn hay muốn tôi gọi đồ ăn cho anh?
Trợ lý Kim đẩy cửa văn phòng đi vào hỏi.
Đến quán ăn đối diện.
Nếu anh nhớ không nhầm thì hướng đó có thể thấy Phòng Marketing của Tập đoàn Nghiêm thi.
Trợ lý Kim còn chưa định thần, Nghiêm Thừa Trì đã rời văn phòng trước, bước vào thang máy.
Hạ Trường Duyệt phân phát từ9ng phần cơm hộp đúng theo yêu cầu của từng người.
Khó khăn lắm mới phân phát đến mười người cuối cùng, cô cố gắng lấy lại tinh thầ6n hăng hái, xoay người chạy đến quán cơm.
Cô đang đói, chạy tới chạy lui vài vòng, hai chân bủn rủn.
Thật ra trong phòng c5ó vài người muốn giúp, nhưng đều bị Lâm Lệ ngăn cản.
Cô ta nói cô thích tự đưa cho mọi người để chứng tỏ thành ý.
Hạ Trường Duyệt tức đến ngứa răng, nhưng không thể giận, chỉ có thể tiếp tục chạy.
Chào Tổng Giám đốc.
Trên đường, lời chào hỏi vang lên không dứt bên tai.
Nghiêm Thừa Trì vẫn trưng gương mặt lạnh lùng không chút biểu cảm, bước đi mạnh mẽ dứt khoát ra khỏi Tập đoàn Nghiêm thị, đi về hướng quán cơm đối diện.
Nghe thấy vậy, Nghiêm Thừa Trì từ từ dời mắt khỏi tài liệu, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thời tiết âm u, khiến người ta buồn đến khó thở.
Anh đưa tay kéo cà vạt, đứng dậy khỏi ghế.
Trợ lý Kim bấy giờ mới kịp phản ứng, vội vàng đuổi theo.
Tinh!
Cửa thang máy mở ra, Nghiêm Thừa Trì rời khỏi thang máy.
Lúc đi qua cửa vào Phòng Marketing, anh hơi dừng bước, nhìn qua các nhân viên xung quanh đang qua lại, rồi làm như không có gì, tiếp tục bước đi.
Cô Hạ, thật sự không cần giúp đỡ sao?
Nhân viên quán ăn nhìn Hạ Trường Duyệt nhỏ bé chạy tới chạy lui vất vả bốn năm vòng, mới lo lũng hỏi thăm.
Không cần, mười phần cuối cùng rồi, tôi có thể tự mang đi được.
Hạ Trường Duyệt xoa xoa mồ hôi trên má, xách động cơm hộp trên bàn, quay lại Tập đoàn...
Vừa đi được một đoạn, cô mệt mỏi đứng ở bên đường thở hổn hển.
Hôm nay trời hơi lạnh, cô mặc áo rất dày, nhưng chạy tới chạy lui nãy giờ đã đổ mồ hôi.
Cô đã cởi áo khoác ra, bây giờ không di chuyển nữa, mồ hôi gặp phải gió khiến cô run bần bật.
Cô mắng thầm Lâm Lệ cả trăm câu, mới xách cơm hộp chạy về công ty.
Hơi nóng trong người chỉ chốc lát lại bốc lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.