Chương 812: Sự thật người muốn giữ lại nhất (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 541 chữ
- 2022-02-12 04:15:38
Xong việc, cô ngước lên nhìn Phương Tiểu Ảnh,
Cô còn cần tôi giúp gì nữa không? Nếu không có gì nữa, thì hôm nay tôi muốn nghỉ nửa ngày.
Việc cả hai8 người họ đều không trả lời điện thoại thật sự quá kì lạ, làm cô hơi lo cho Nhan Linh.
Còn một tài liệu nữa, để ở Văn phòng Tổng Giám đốc, p3hải đến đó lấy, là tài liệu số 813 nhé.
Phương Tiểu Ảnh đang ôm một đống hồ sơ dự thầu, chuẩn bị phân tích số liệu, cũng không buồn nhìn lên mà trả 9lời Hạ Trường Duyệt.
Hạ Trường Duyệt ngớ ra, gật đầu đáp,
Được, tôi sẽ đi lấy giúp cô.
Thấy dáng người nhỏ nhắn của cô bước ra khỏi văn phò6ng, Phương Tiểu Ảnh vẫn luôn vùi đầu vào tài liệu mới từ từ ngẩng lên, đáy mắt lóe lên vẻ u tối, nhưng chỉ xẹt qua rối nhanh chóng biến mất.
5Mang tâm trạng lo nghĩ cho Nhan Linh, Hạ Trường Duyệt đi đến văn phòng của Nghiêm Thừa Thì rất nhanh, đưa tay gõ cửa.
Tài liệu đó là ở chỗ thư ký Kim, bây giờ tôi đi lấy đây.
Nếu cô có việc thì cứ đi đi, tôi sẽ xin nghỉ phép cho cô.
Nói xong, Phương Tiểu Ảnh mỉm cười vẫy tay cô, rồi đi về phía thang máy.
Đến khi bước vào văn phòng, cô mới phát hiện bên trong hình như không có ai cả.
Cô cau mày, lập tức dừng bước, không định tiến vào nữa, mà thử gọi lại,
Nghiêm Thừa Trì?
Anh không ở trong văn phòng Tổng Giám đốc, vậy cô phải tìm ai để lấy tài liệu đây? Tim Hạ Trường Duyệt run nhẹ, nhanh chóng quay ra ngoài.
Thậm chí đăng trước có chiếc xe đang lao về phía cô ấy mà cô ấy cũng không hề hay biết.
Hạ Trường Duyệt giật mình,
Linh Nhi!
Ngay lúc nguy hiểm cần kề, cô vội kéo cô nàng vào vỉa hè, mới tránh khỏi chiếc xe lướt qua gần sát bên.
Không có ai trả lời, nhưng cửa văn phòng lại mở ra từ bên trong.
Hạ Trường Duyệt đi vào theo bản năng.
Vừa đi đến cửa, cô đã chạm mặt Phương Tiểu Ảnh đang đi về phía mình.
Trường Duyệt, xin lỗi nhé, tôi nhớ lầm mất rồi.
Hạ Trường Duyệt nhíu mày, nhìn vào văn phòng phía sau, rút điện thoại ra gửi tin nhắn cho Nghiêm Thừa Trì, sau đó đóng kĩ cửa rồi rời khỏi Tập đoàn Nghiêm thị.
Cô vừa đi đến ven đường định đón xe thì bất chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc mất hồn mất vía đi về phía mình.
Biết đi đường hay không vậy? Có muốn chết thì cũng đừng đâm vào xe của tôi chứ.
Người lái xe ló đầu ra khỏi cửa sổ, tức giận măng hai câu rồi mới lái xe đi.
Hạ Trường Duyệt ôm Nhan Linh suýt chút nữa bị xe đâm phải mà vẫn chưa hết hốt hoảng, bị mắng cũng không nói được lời nào.
Đến khi bình tĩnh lại, cô lập tức lo lắng kiểm tra Nhan Linh một lượt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.