Chương 840: Không xứng có được tình yêu (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 603 chữ
- 2022-02-12 04:15:38
Con cái của họ sẽ giống cô hơn hay giống anh hơn?
Cho dù giống ai cũng đều đẹp.
Dịch Hải Âm như nhìn ra cô đang nghĩ gì, nói m8à không hề xấu hổ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rụt rè của cô, đôi mắt anh sâu thẳm.
Anh không nói gì, chỉ nắm tay c3ô đi về phía bàn ăn.
Cô vừa nhúc nhích thì Dịch Hải Âm đã đi theo vào bếp, khóa chặt cô trước bồn rửa, ôm cô cùng nhau rửa bát.
Dịch Hải Âm, chỉ có một cái bát thôi mà, em có thể tự rửa được.
Nhan Linh nhịn không được lẩm bẩm.
Anh ôm cô như thế này đến hít thở cũng cảm thấy khó khăn, huống chi cô còn thấy mình như miếng thịt đang bị con sói nhìn chằm chằm, không thể chạy trốn.
Anh giúp em.
Dịch Hải Âm khẽ nói, từ phía sau cô vòng tay ra, dễ dàng lấy chiếc bát từ tay cô.
Nhan Linh muốn quay lại, nhưng cơ thể nhỏ bé của cô bị anh vây lấy không thể cử động.
Cô chỉ có thể mở to mắt nhìn anh rửa bát trong gần mười phút mà vẫn chưa có dấu hiệu rửa xong.
Khi ngồi vào bàn nhìn bát mì trước mặt, Nhan Linh chợt nhớ ra một điều rất quan trọng.
Vừa9 rồi cô chỉ lo nấu mì cho Dịch Hải Âm mà quên nấu phần của mình!
Chúng ta cùng nhau ăn.
Dịch Hải Âm ôm cô vào lòng, rất tự nh6iên cầm đũa lên gắp một miếng mì đưa lên miệng cô.
Không cần, anh ăn trước đi, em đi nấu thêm một phần.
Nhan Linh gấp5 gáp muốn đứng dậy, nhưng Dịch Hải Âm nào để cô đi dễ dàng như vậy.
Rất ngon.
Dịch Hải Âm khẽ mở miệng, chậm rãi nói một câu.
Người Nhan Linh ngay lập tức cứng đơ lại, cô phỏng mà nhìn anh, không biết anh đang nói về mì hay cô.
Gò má không biết điều đỏ ửng lên...
Cô sốt ruột đến nỗi chỉ muốn giành lấy cái bát trong tay anh tự mình rửa.
Dịch Hải Âm, rốt cuộc anh còn muốn rửa bao lâu nữa? Cái bát sắp bị anh chà đến hư rồi.
Nhan Linh nhìn cái bát đã rửa cả chục lần, nhịn không được hỏi.
Có phải anh bị bệnh sạch sẽ không? Có mỗi cái bát mà rửa nhiều lần như vậy! Dịch Hải Âm không trả lời, chỉ chớp mắt.
Anh siết chặt tay, giữ cô trong vòng tay của mình, cố chấp muốn đút mì cho cô.
Nhan Linh không thể từ chối, chỉ có thể ngoan ngoãn mở miệng ăn mì.
Ngon không?
Dịch Hải Âm nhìn chằm chằm khóe miệng dính đầy nước sốt của cô, chớp mắt, rồi không đợi Nhan Linh trả lời đã cúi đầu hôn lên miệng cô.
Nhìn Dịch Hải Âm bệnh nặng mới khỏi giống như thay đổi tính cách, cô có chút lạ lẫm nép mình trong vòng tay anh.
Là ảo giác của cô sao? Tại sao cô cảm thấy ánh mắt của anh giống như đang suy nghĩ làm thế nào để ăn cô.
Sau khi ăn xong mì, Nhan Linh vội vàng cầm bát chuẩn bị trốn vào bếp.
Thân hình cao lớn đứng sau Nhan Linh nhỏ bé là sự chênh lệch chiều cao đáng yêu nhất.
Từ góc nhìn của anh, có thể dễ dàng nhìn thấy xương quai xanh quyến rũ của cô, và...
Tay Dịch Hải Âm cầm bát khẽ siết lại, yết hầu chuyển động lên xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.