Chương 852: Đại hội cổ đông đặc sắc! (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 665 chữ
- 2022-02-12 04:20:46
Nghe vậy, Nghiêm Thừa Trì nheo mắt, đè tay lên cái đầu nhỏ nhắn của cô,
Xem ra tối nay để có thể ngủ với em thì anh phái cho em8 ăn cua mới được.
...
Ý cô là vậy sao? Hạ Trường Duyệt còn không kịp biện giải cho mình thì đã thấy anh xắn tay áo lê3n, đi đến bồn rửa, bắt đầu xử lí cua.
Thấy anh đã ra tay, Hạ Trường Duyệt bèn nhanh chóng chuồn sang một bên, giao phần9 còn lại cho anh, còn mình thì dựa vào cửa.
Cô sẽ không để cho những người phụ nữ khác nhìn thấy dáng vẻ của anh lúc vào bếp đâu, đúng là cuốn hút quá mức.
Hạ Trường Duyệt buồn chán, bèn bước vào phòng ăn, dọn bàn trước, sau đó ngồi xuống chờ bữa tối.
Biệt thự lớn như vậy mà chỉ có hai người họ, khoảnh khắc này chưa bao giờ xảy ra kể từ sau khi họ chia tay vào bốn năm trước.
Nghiêm Thừa Trì, nếu để cấp dưới của anh nhìn thấy dáng vẻ của anh lúc ở n6hà thì họ nhất định sẽ sốc đến rơi cả mắt mất.
Hạ Trường Duyệt nhìn người đàn ông đẹp trai đến mức hoàn hảo ở trong bếp mà tro5ng lòng cảm thấy hơi mất cân bằng.
Vậy em sẽ có thêm rất nhiều tình địch, em có chắc mình không hối hận chứ?
Nghiêm Thừa Trì khẽ ngẩng đầu lên, quay khuôn mặt đẹp trai mê hoặc lòng người về phía cô.
.
Hạ Trường Duyệt im lặng quên đi câu vừa rồi.
Hạ Trường Duyệt ngồi ở bàn ăn, chống tay lên má nhìn bóng lưng của cao lớn đang bận rộn trong bếp vì mình.
Hình ảnh quen thuộc khiến mắt cô cay cay, một cảm giác rung động khó tả đột nhiên xông vào tim.
Trước khi đại hội cổ đông diễn ra, Nghiêm Thừa Trì đột nhiên đưa cô ấy đến đây thật sự chỉ là để ăn một bữa thôi sao? Đôi mắt Hạ Trường Duyệt lóe lên, nhưng cô không hỏi gì nhiều.
Chết tiệt, bốn năm trước, anh thích nấu ăn cho cô cũng chỉ vì thích ánh mắt sùng bái của cô khi nhìn anh bước từ trong bếp ra.
Nhưng bây giờ thì sao? Đừng nói là sùng bái, ngay cả chút bóng dáng của anh cũng không thể lọt vào mắt cô nữa rồi.
Trong lòng cô, anh còn không bằng một đĩa đồ ăn nữa sao?
Nghiêm Thừa Trì, anh đẹp trai vô đối, em có nhận hay không vẫn rất đẹp trai.
Nhìn thấy anh bê thức ăn ra, đôi mắt cô lại sáng rực, nhanh tay cầm đũa lên, trông mong nhìn vào đĩa thức ăn trên tay anh.
Hạ Trường Duyệt, em có thể rời mắt khỏi đĩa một giây để nhìn anh một chút được không?
Nghiêm Thừa Trì giận tái
mặt, nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng thức ăn mà không ăn thì lát nữa sẽ nguội mất.
Hạ Trường Duyệt nói xong đã không thể chờ đợi được nữa mà vươn đôi đũa vào cái đĩa trong tay anh, gặp một con tôm lớn đặt vào bát của mình, rồi nhanh chóng bóc vỏ tôm.
Nghiêm Thừa Trì, đừng ngẩn ra nữa, mau vào bếp mang tất cả món ăn ra đây đi.
Bây giờ anh thật chẳng chu đáo bằng bốn năm trước gì cả, hồi đó anh còn bóc vỏ tôm cho em cơ.
Nhìn người phụ nữ nhỏ bé trong mắt chỉ có thức ăn, lại còn hét vào mặt anh năm lần bảy lượt mà Nghiêm Thừa Trì thật sự muốn bóp chết cô ngay.
Nhưng sau khi lườm cô và nghiến răng một lúc, anh vẫn quay vào bếp mang thức ăn ra.
Cho cô ăn, ăn cho nó vào, cô mới biết chữ sai? viết như thế nào.
Kết quả là trên bàn ăn diễn ra một cảnh tượng kì lạ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.