Chương 878: Kết quả không ai ngờ đến (10)


Anh hoàn toàn không tốn chút hơi sức nào, tìm thấy Hạ Trường Duyệt đang trốn dưới ghế sô pha trong phòng khách, rồi xách thân hình nhỏ nhắn của cô ra8.


Vừa rồi chắc chắn anh đã không đeo bịt mắt, hoặc là không đếm đến một trăm, đúng không?
Hạ Trường Duyệt không ngờ mình lại bị bắt nhanh 3như vậy, không cam lòng ngờ vực hỏi.

Nghiêm Thừa Trì, anh cho em nợ một lần đi, nhé? Nếu em thua lần nữa thì em sẽ cởi hai món.
Hạ Trường Duyệt bối rối một lúc lâu, mà vẫn không lây đủ can đảm để cởi gì ra, bèn tỏ ra đáng thương nhìn Nghiêm Thừa Trì.
Anh sẽ không thật sự tàn nhẫn đến mức bắt cô trần trụi chạy trong biệt thự của anh đâu chứ?
Chỉ một cơ hội cuối cùng thôi nhé.
Ánh mắt của Nghiêm Thừa Trì lóe sáng lạ kì, nói như đã nắm chắc phần thắng.
Dứt lời, anh lại đeo bịt mắt vào và bắt đầu đếm ngay.
Nghe tiếng đếm của anh, Hạ Trường Duyệt sững sờ, rồi vội vàng bắt đầu tìm một nơi để trốn trong hốt hoảng.
Tầng một rất rộng rãi, nhưng căn phòng khá là trồng, vừa nhìn đã thấy hết.
Nghiêm Thừa Trì nhất định sẽ không nghĩ đến chuyện cô chỉ trốn sau một cái bình hoa lớn trong phòng khách mà vừa nhìn đã thấy đầu.
Không được, lần này, anh phải ở lại đây và đếm đến một trăm rồi mới được ra khỏi cửa phòng.
Nói xong, Hạ Trường Duyệt bèn vội vã chạy ra ngoài.
Lần này, cô cố ý chọn nơi nguy hiểm nhất, tầng một.
tất cả đều lộ ra khi chiếc áo ngoài của cô được cởi bỏ.
Bộ ngực đầy đặn phập phồng theo hơi thở của cô càng hiện ra rõ ràng5 Nghiêm Thừa Trì nắm chặt lòng bàn tay, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Anh đã bắt đầu hơi hối hận, chơi trò chơi nhàm chán này với cô làm gì, cứ lừa cô lên giường, ăn sạch sẽ rồi tính sau là được!

Vừa rồi chắc chắn anh đã chơi gian.
Lẽ nào những người có IQ cao thì mắt cũng tinh luôn sao?
Em thua rồi, nếu không chịu nhận, thì chúng ta có thể bỏ qua trò chơi này, trực tiếp về phòng.

Em nhận thua!
Vừa nghe anh nói muốn trở về phòng, Hạ Trường Duyệt đã sợ đến nỗi lập tức ngẩng cao cổ,
Em là hạng người chối đây chối đưa vậy à?! Không phải chỉ cởi đồ thôi sao, em cởi ngay này.
Tuyên bố hùng hồn là thế, nhưng khi Hạ Trường Duyệt cúi đầu chuẩn bị ra tay, thì đã lập tức do dự.
Bên trên cô chỉ còn lại một chiếc áo hai dây và áo lót, còn bên dưới có mỗi chiếc váy.
Nhưng kế hoạch của Hạ Trường Duyệt không thành công, cô vẫn bị Nghiêm Thừa Trì xách từ sau bình hoa ra, không cam lòng vây đạp trong không trung.

Nghiêm Thừa Tì, chắc chắn anh đã nhìn trộm, không thì làm sao có thể tìm nhanh đến thế.
Cô chỉ vừa trốn xong, anh đã tìm thấy cô rồi.
Đang cuống cuồng không biết trốn ở đâu, thì cô nghe thấy anh đã đếm đến chín mươi lăm.
Nóng lòng sốt ruột, cô bèn trốn thẳng ra sau lưng ghế sô pha cạnh bên Nghiêm Thừa Trì.
Không thể cởi cái nào cả, cởi ra là lộ hết.
Nhưng nếu cô không cải thì sẽ còn thảm hơn là lộ hết nữa.

Hạ Trường Duyệt, có chơi có chịu, cởi đi
Nghiêm Thừa Trì quét qua người cô, ánh mắt sâu thẳm.

...
Hạ Trường Duyệt cắn môi, không phục cởi áo ngoài ra, để lộ chiếc áo hai dây mặc lót bên trong.
Chiếc cổ trắng cùng xương quai xanh gợ6i cảm...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.