Chương 88: Ba con gặp nhau!
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 723 chữ
- 2022-02-04 08:16:42
Cậu nhóc quen đường tránh né người giúp việc, chớp mắt đã chạy ra cổng chính của biệt thự.
Cu cậu vừa định nhân lúc bảo vệ không chú ý chuồn đi thì một bàn tay to lớn bỗng nắm lấy tay cậu.
Anh Hãn, cháu định đi đâu?
Giọng nói dịu dàng của An Thần Húc nhẹ nhàng thoảng qua như gió xuân.
Anh ta mặc đồ thể thao màu trắng, trông đẹp trai lạ thường, ngồi xổm xuống, đưa tay ôm cậu nhóc mềm mại vào lòng, ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của cậu.
Bị tóm rồi.
Cậu nhóc dầu môi, buồn bực không lên tiếng.
Có phải cháu nghe thấy quản gia nói gì rồi không?
An Thần Húc là người thông minh, vừa nhìn dáng vẻ chột dạ của cậu là đoán được ngay.
Thấy cậu nhóc lập tức mở to mắt, anh ta biết mình không đoán sai, khẽ nhếch môi,
Cháu muốn đến bệnh viện gặp mẹ à?
Cậu nhóc vẫn không nói chuyện, có điều lần này khẽ gật đầu.
Như sợ anh ta sẽ phản đối, cậu lại nhanh chóng giải thích,
Tiểu Duyệt Duyệt rất thương bà ngoại, bà ngoại bị bệnh, Tiểu Duyệt Duyệt sẽ rất buồn, Đại vương Hãn Hãn muốn đến chăm sóc Tiểu Duyệt Duyệt!
Giọng nói non nớt nhưng vô hình chung vẫn lộ ra sức mạnh khiến người khác tin tưởng, giống như một đứa bé ba tuổi biết chăm sóc người khác thật không phải là chuyện đùa.
Nếu chú đồng ý đưa cháu tới, cháu phải nghe theo sự sắp xếp của chú, cháu đồng ý không?
Ánh mắt An Thần Húc lấp lóe, nhìn chăm chú cậu nhóc trước mặt.
Đồng ý ạ!
Cậu nhóc gật đầu không chút do dự.
An Thần Húc hài lòng bể cu cậu đứng dậy, quay đầu nhìn về phía quản gia đang đứng bên cạnh,
Đi thăm dò xem khi nào Nghiêm Thừa Trì sẽ rời khỏi bệnh viện, rồi bảo cho tôi biết.
Vâng, cậu chủ.
Quản gia nhanh chóng lui xuống.
Bây giờ chúng ta vẫn chưa thể đi sao ạ?
Hãn Hãn nhíu mày, không vui nhìn An Thần Húc.
Đi ngay bây giờ đây, nhưng chỉ có thể đến gần bệnh viện, phải chờ thời cơ thích hợp mới vào được.
Nói rồi An Thần Húc ôm cậu nhóc trong lòng, nhanh chân đi qua xe thể thao, bỏ cậu nhóc vào xe, thắt chặt dây an toàn rồi mới vòng qua ghế lái, lái xe ra ngoài.
Bọn họ đợi bên ngoài bệnh viện mấy tiếng đồng hồ mới nhận được tin Nghiêm Thừa Trì tạm thời phải về tập đoàn để họp bàn một dự án quan trọng.
An Thần Húc cúp máy rồi bể Hãn Hãn nhanh chân đi vào bệnh viện.
Lúc họ vào phòng bệnh, Hạ Trường Duyệt vẫn còn hôn mê.
Tiểu Duyệt Duyệt!
Vừa nhìn thấy mẹ, cậu nhóc liền trèo lên giường, gương mặt nhỏ nhắn như được tạc từ ngọc tràn đầy lo lắng, nhẹ nhàng ôm lấy mặt mẹ, hôn lên má.
Tiểu Duyệt Duyệt đừng sợ, Đại vương Hãn Hãn sẽ bảo vệ Tiểu Duyệt Duyệt.
Chợt, cậu ngẩng đầu lên nhìn An Thần Húc,
Sao Tiểu Duyệt Duyệt vẫn chưa tỉnh vậy ạ?
Mẹ cháu đang ngủ, đừng quấy rầy, chúng ta yên lặng chờ một lát đi.
An Thần Húc đi tới bể cậu nhóc xuống.
Nhìn khuôn mặt ngủ say của Hạ Trường Duyệt, ánh mắt anh ta trở nên dịu dàng.
Anh ta ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu ánh sáng nhẹ vào phòng, tỏa sáng xung quanh cô, trông như thiên thần đang ngủ.
Trong mắt An Thần Húc chỉ còn mỗi mình cô, hoàn toàn không để ý tới cậu nhóc vừa rồi vẫn còn ở bên cạnh đã rời khỏi phòng bệnh, đi ra sảnh lớn của bệnh viện.
Tiểu Duyệt Duyệt đã ngủ lâu vậy rồi, thức dậy nhất định sẽ đói bụng, cậu muốn đi mua đồ ăn cho Tiểu Duyệt Duyệt! Cậu nhóc cứ mải cúi đầu nghĩ xem nên mua gì, thoáng chốc mất tập trung liển va vào một đôi chân dài thẳng tắp.
Cả người bị đụng mạnh phải lùi về sau mấy bước, cậu vừa ngẩng lên thì chợt thấy Nghiêm Thừa Trì mới đi đã quay lại! D